Biên tập và chỉnh sửa: Bún Chả
“Giờ.” Tạ Tử Thanh nắm chặt tay, vừa tự tiếp sức cho mình, vừa nói: “Chúng ta đi tìm khoang thoát hiểm đã.”
Nói xong lại không thấy ai đáp lại, Tạ Tử Thanh ngẩng đầu nghi hoặc, “Angus, cậu sao thế?”
Ngay lúc này Angusgail đang nhìn chăm chú lên đỉnh đầu Tạ Tử Thanh, trên mặt nghiêm nghị hiếm thấy, y thấp giọng: “Đừng nói chuyện, từ từ đi đây.” Nói rồi, kéo tay Tạ Tử Thanh đi về phía mình từng chút một.
Tạ Tử Thanh nghi vấn đầy bụng, mà thấy sắc mặt của Angusgail, chỉ có thể kiềm chế lại, đàng hoàng phối hợp với y.
Đột nhiên, mắt Angusgail trợn to, đồng tử co rụt lại, ngay lập tức ôm lấy Tạ Tử Thanh, lăn khỏi chỗ đó.
Tạ Tử Thanh sợ đến nỗi thiếu điều muốn hét lên.
Angusgail sau đó cũng không dừng lại, thuận theo tư thế lúc ngã xuống, bắn một phát súng phía sau.
Ngay sau đó, Tạ Tử Thanh liền ngửi được một mùi buồn nôn khó có thể diễn tả cho nổi, cũng nghe được một tiếng kêu to khàn khàn.
Tạ Tử Thanh không kịp quay đầu, Angusgail bật lên một cái, ôm ngang người anh nhấc chân lao nhanh.
Tạ Tử Thanh không rõ là bọn học rốt cuộc đã gặp phải cái gì, nhưng nhìn biểu hiện của Angusgail vậy thì khẳng định chắc hẳn phải là thứ gì ghê gớm lắm. Anh đàng hoàng vùi trong ngực Angusgail, không dám đặt thêm gánh nặng nào cho y nữa.
Trên tàu vũ trụ không phải chỉ có một con đường dẫn đến cuối cùng, rất nhanh Angusgail đã lạc đường, nhưng y không dám chậm lại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-ban-cung-phong-tha-chet/148007/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.