LâmTiểu Niên vào lớp sau tiếng chuông, “Duyệt Tuyệt” nhìn cô không hài lòng nhưngcũng không nói gì.
LâmTiểu Niên thở phào. Trần Hàm, ủy viên hội thể thao giơ ngón tay cái về phía LâmTiểu Niên, dùng khẩu hình nói: “Anh hùng!”.
TiểuNiên cười hạnh phúc, may mà cha mẹ sinh cô ra có đôi chân dài, có thể chạynhanh.
Tronggiờ giải lao, Trần Hàm thông báo: “Cuối tuần này, hội sinh viên đại học ChiếtGiang và hội sinh viên đại học Bắc Kinh sẽ có một trận đấu bóng rổ tại sân vậnđộng Vạn Diệp. Lớp mình sẽ cử bạn Lâm Tiểu Niên tham gia…”.
Thamgia thi đấu bóng rổ? Lại còn với trường đại học Bắc Kinh. Lâm Tiểu Niên tronglòng rất phấn chấn, không kìm được, tươi cười với các bạn: “Nhất định mình sẽchơi thật tốt, mang vinh dự về cho trường, cho lớp.” Không chừng nếu may mắn côcó thể được gặp Kiều Hoài Ninh, có thể cho anh thấy sự tiến bộ của cô tronglĩnh vực bóng rổ suốt hai năm qua.
“Lớpchúng ta cử bạn Lâm Tiểu Niên tham gia đội cổ vũ của trường!” Nửa câu nói saucủa Trần Hàm làm cho Tiểu Niên thật sự thất vọng.
“Hóa rachỉ là trong đội cổ vũ!” Lâm Tiểu Niên chép miệng.
“Cậucòn muốn thế nào nữa, lẽ nào lại cử cậu ra sân chơi bóng?” Trần Hàm nhìn thấycô thất vọng vội giải thích: “Đây là trận đấu giành cho nam, nếu cậu tham giathì giới tính không phù hợp.”
TiểuNiên trợn mắt: “Này ủy viên thể mỹ, sau này nói gì đừng có nói hấp tấp vộivàng, cụt ngủn như thế!”.
Họcxong giờ học buổi chiều, Lâm Tiểu Niên cảm thấy hơi mệt liền đi bộ về phíaphòng tự học.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/28412/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.