Buổi chiều hôm nay, bốn con người cùng trong một căn phòng hẹp, khó chịu nhưng lại ấm áp, bốn chúng tôi cứ người nói đông, kẻ nói tây, cứ thế mà cười phá lên.
Ám ảnh cũng vì vậy mà dần tan biến. Ánh cam từ ngoài hắc vào báo hiệu mặt trời sắp lặn, có bọn họ ở bên tôi mới thấy an toàn hơn, tôi chợt nhớ đến câu nói của Gia Tuệ, cô ta cảm thấy người đồng tính ghê tởm vậy sao... Gia Khiêm và Ái Lệ thì đã biết rồi, chúng tôi cũng mở lòng với nhau hơn.
Còn Hoàng Văn nếu biết tôi là người như vậy? Cậu có ghét tôi không?
Bữa tiệc nào cũng phải tàn, Ái Lệ và Gia Khiêm đứng lên chào tạm biệt tôi.
"Mai gặp nha Tiến Bảo." Ái Lệ nở nụ cười về phía tôi.
Tôi cười lại, gật đầu với cô.
Hoàng Văn vẫn ngồi ở đây với tôi, tôi bảo cậu cũng về đi, cậu ấy tỏ vẻ vẫn chưa muốn về.
"Bộ cậu ghét tớ, muốn đuổi tớ về sao."
Tôi cười bất lực, liên tục lắc đầu tỏ ý không phải, Hoàng Văn rất tốt, sao tôi có thể ghét cậu được chứ.
"À nãy tớ có nhắn cho anh hai rồi đó, có gì chút nữa anh ấy sẽ mang đồ ăn sang cho cậu." Hoàng Văn vẩy vẩy điện thoại trước mặt tôi.
Tôi sững người, liền vội vàng từ chối, thật sự bây giờ tôi chỉ muốn một mình, không muốn làm ảnh hưởng đến ai hết. Những lúc như thế này tôi chỉ muốn ở một nơi yên tĩnh, tự mình đấu tranh với suy nghĩ tiêu cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-da-den-ben-doi-em/2531887/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.