Ôm ấp một hồi, cuối cùng chúng tôi quyết định sẽ ra phụ giúp mẹ, tôi cũng có hỏi anh còn công việc ở nhà anh thì sao, anh bảo là không sao, ông chủ cho anh nghỉ ngơi và anh bảo rằng anh cũng muốn gặp tôi, tôi chìm đắng trong sự ngọt ngào của Văn Khôi.
Một lúc sau, mẹ bảo tôi và Văn Khôi đi chợ, đây có lẽ là cơ hội để tôi và anh có thể ở riêng với nhau, mặc dù mẹ vẫn chưa biết chuyện hai đứa, nhưng tôi cảm thấy bà cũng ít nhiều cảm nhận thấy.
Khu chợ thì không quá xa nhà, chỉ cần đi dọc con đường sẽ tới, chẳng mấy chốc chúng tôi cũng đến chợ, khu chợ khác xa so với suy nghĩ của tôi, nhiều hàng quán hơn, đông đúc hơn trước đây rất nhiều.
Thật ra cũng lâu lắm rồi tôi chưa đặt chân đến nơi này, nên cũng chẳng biết đã thay đổi từ khi nào.
"Em qua kia mua ít gia vị đi." Văn Khôi chỉ vào một tiệm tạp hóa bán gia vị gần đó. Còn anh sẽ đi lên phía trước để mua cá, tôi gật đầu đồng ý, nhanh chóng chạy sang tiệm tạp hóa, vội vàng chọn lựa, nhưng quả là khó phân biệt quá, thế là cô chủ phải giúp đỡ tôi.
Sau khi mua đồ đầy đủ, chắc chắn không thiếu thì tôi mới chạy về phía Văn Khôi, vừa chạy đến chỗ cách đó không xa thì tôi bị một chú đẩy xe hàng đi ngang qua, tôi dừng lại nhường đường cho chú đi, chú ấy thân thiện mỉm cười gật đầu cảm ơn, tôi cũng mỉm cười lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-da-den-ben-doi-em/2531881/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.