Edit & Beta: SwaniSwania.
Chương 76: Mê muội (3).
Mới ra viện, cần phải ăn thanh đạm, nhưng mà bên ngoài mặc dù nấu cháo cũng sẽ bỏ dầu và cho ít thịt. Tạ Tích đặt phục vụ giao hàng tới cửa, mua được rất nhiều đồ ăn cùng gạo, chất chồng ở cửa phòng bếp.
Tạ Tích hỏi Bùi Hồi: "Biết làm cơm không?"
Bùi Hồi trợn mắt lên: "Tôi mới tám tuổi."
Tạ Tích: "Mấy đứa nhỏ nhà nghèo thường trưởng thành sớm."
"..." Bùi Hồi: "Nhà bếp của cô nhi viện sẽ không để cho chúng tôi đụng tay vào."
Bên trong đều là nguyên liệu nấu ăn, cho dù là máy móc cũng rất đắt giá. Để tiểu hài tử làm hỏng, bán bọn họ cũng không đền nổi.
Tạ Tích mặt không hề có cảm xúc: "Học?"
Bùi Hồi: "Cũng được."
Bùi Hồi cố hết sức dẫm lên trên ghế vất vả cầm lấy vá cơm, Tạ Tích ở bên cạnh nhìn vừa nhìn vừa cau mày, đi tới kêu cậu đi xuống dưới, tiếp nhận vá cơm trầm mặc chốc lát. Trù nghệ làm bếp của hắn đều xem từ video ra, nhìn qua một lần sẽ hiểu, hơn nữa không cần dùng dụng cụ cân đo đong đếm số lượng gia vị cũng có thể chuẩn xác bỏ vào.
Bùi Hồi chạy tới chạy lui vây quanh bên người hắn, thở dài nói: "Chú à, làm sao chú biết một cái muỗng định lượng là bao nhiêu?"
Tạ Tích nhấc muôi đảo gạo đang nở trong nồi, nói rằng: "Thực hành trong phòng thực nghiệm thường yêu cầu chính xác đến từng chút, quen thôi. Học một chút, sau này cậu sẽ tự làm cơm."
Chiều cao của Bùi Hồi cao hơn nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-noi-chuyen-phong-nguyet-ga-cho-ac-quy/1683193/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.