Edit & Beta: SwaniSwania.
Chương 67: Dĩ hạ phạm thượng (4).
Đi mười bước vẫn còn trong thế giới nhỏ này, đi hơn trăm bước thì vật đổi sao dời. Cái trận pháp Hoa trong gương, trăng trong nước này huyền diệu vô cùng, nếu không có Tạ Tích đi phía trước dẫn dắt phá trận, sợ rằng trong ba năm cũng chưa thể đi ra khỏi trận pháp.
Bùi Hồi kinh thán (kinh ngạc-cảm thán) không thôi, đi về phía trước hai bước, cảnh tượng trước mắt chuyển đổi lần thứ hai. Hai người càng đi càng đến một chỗ đình đài thuỷ tạ, vô số lầu các như tiên cảnh, trong đình có rất nhiều tiên thảo, mà gạch dưới sàn là bạch ngọc, san hô hồng gắn bên trụ. Tiên thảo linh khí xanh um, trên đỉnh bao vây một tầng sương mỏng nhàn nhạt, chính là linh khí quá mức xanh tốt nên ngưng kết thành sương mù.
Cậu nhìn hoa cả mắt, nhất thời không nói được gì, Tạ Tích đi xa mười bước. Bùi Hồi vội vàng đuổi theo, còn may là chưa xuất hiện tình huống gì khác thường. Cậu không nhịn được dò hỏi: "Nơi này cũng là không gian giả?"
Linh khí no đủ, vô số tiên thảo, đừng nói là mấy đồ trang sức trong đình đài lầu các này có trong thế gian không, dù là ở Tu Chân giới cũng là những món độc nhất. Tu sĩ mẫn cảm nhất với linh khí, khi vạt áo cậu phất qua hoa lá, linh khí tản ra, nếu dính trên da thì lập tức chảy vào kinh mạch toàn thân. Toàn thân Bùi Hồi thư thái, cũng không cảm thấy nơi đây là giả, dù sao không làm giả linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-noi-chuyen-phong-nguyet-ga-cho-ac-quy/1683184/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.