Editor: Peachy
Khương Cẩm Niên ấn nút tắt, chuyển trở về kênh tài chính và kinh tế.
Giọng nói của nhân vật nam trong CCTV nghiêm túc, đầy cuốn hút đã thành công giải cứu quần chúng khỏi bầu không khí kinh dị.
Bây giờ Phó Thừa Lâm mới ngồi thẳng người, dùng tay trần nhặt cơm và rau rơi trên người. Bộ âu phục hàng hiệu phẳng phiu bị dính dầu mỡ làm màu quần áo loang lổ, lau mãi cũng không khô hoàn toàn, chỉ có thể mặc kệ cho nó tự khô.
Khương Cẩm Niên rút vài tờ giấy ăn giúp anh dọn dẹp bãi chiến trường.
Phó Thừa Lâm chậm rãi khép hai đầu gối, nắm chặt vạt áo. Dáng vẻ mất tự nhiên và khách sáo hiếm thấy này của anh chọc cười Khương Cẩm Niên. Cô trêu chọc hỏi han anh: "Có gì phải sợ chứ? Chỉ là giả thôi."
Cô hơi nghiêng người nói chuyện với anh.
Mà anh lại rất cao, cô không thể không ngẩng đầu lên nhìn anh. Màn hình tivi cách đó vài mét biến đổi không ngừng, chiếu lấp lánh lên sườn mặt cô. Cô chớp mắt trong vô thức, tần suất khoảng chừng 2 giây một lần, hàng mi dài cong vút như đang lững lờ trôi trên dòng nước mang theo một chút vẻ đáng yêu.
Ai mà ngờ được một cô gái như vậy lúc xem phim ma vẻ mặt không đổi sắc chứ?
Phó Thừa Lâm nâng chân lên bắt chéo, tay trái duỗi thẳng, dựa lưng vào ghế sô pha.
Anh kể: "Tôi từng thấy một tu viện bị phong tỏa. Tất cả các cửa sổ đều được che kín bằng vải đen, ống khói bị đóng đinh, cửa chính khóa xích, đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nien/1812583/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.