Editor: Peachy
Chia tay rồi mà vẫn muốn níu kéo là một hành động cực kì mất mặt.
Kỷ Chu Hành hiểu rõ điều này.
Lúc người yêu cũ muốn quay lại, anh ta tỏ ra rất thờ ơ bạc tình. Mà bây giờ tình thế đảo ngược, chính anh ta lại là người phải nếm trải cảm giác tức giận và nhục nhã.
Khói thuốc đã tắt, tàn tro xám rơi xuống từ cổ áo của anh ta. Có lẽ là là do chiếc áo được làm từ chất liệu cao cấp nên không lộ rõ vết cháy. Phó Thừa Lâm đứng trước mặt anh ta quay người, nhặt tàn thuốc dưới đất lên vất vào thùng rác bên cạnh.
Kỷ Chu Hành đút hai tay vào túi quần. Anh ta vẫn còn giữ được lý trí, dù trong lòng là lửa giận ngùn ngụt nhưng cũng không thể động chân động tay cùng Phó Thừa Lâm. Anh ta lên tiếng: "Đúng lúc không muốn tự lấy ra, cảm ơn đã giúp tôi tắt lửa nhé."
Anh ta chỉ lên vết tàn trên quần áo: "Tố chất của cậu chắc gì đã cao hơn tôi, giở trò trên chỉ số đòn bẩy [1], lợi dụng khách sạn để rửa tiền. Bên ngoài thì có vẻ chính trực nhưng thực chất lại dơ bẩn và hèn mạt."
[1] Chỉ số đòn bẩy (Leverage Ratio): Đòn bẩy tài chính là thể hiện mức độ sử dụng vốn vay trong tổng nguồn vốn của doanh nghiệp nhằm tăng tỷ suất lợi nhuận vốn chủ sở hữu hay thu nhập trên 1 cổ phần thường của công ty.
Phó Thừa Lâm nhìn anh ta, trong lời nói ẩn chứa sự giễu cợt: "Vậy là anh chưa từng sử dụng đòn bẩy tài chính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nien/154253/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.