Editor: Peachy
Tiếc nuối lớn nhất cuộc đời Hứa Tinh Thần là không có ai đóng vai trò là một người mẹ trong suốt quá trình trưởng thành của mình, chỉ có bác gái và bố. Năm cô ấy vừa tròn hai tuổi, mẹ cô đã theo một ca sĩ phòng trà cao chạy xa bay.
Thế nên, từ sâu tận tâm khảm, cô ấy vô cùng căm ghét những người ngoại tình.
Trong đầu cô ấy luôn nhận định: Loại người không biết giữ lời hứa này rất ích kỷ, không có tinh thần trách nhiệm, suốt ngày bài ca "chân ái cuộc đời".
Hoài nghi Khương Cẩm Niên, cô ấy cảm thấy mình điên rồi.
Bởi vì Khương Cẩm Niên là bạn tốt, nên cô không thể ngăn nổi tự giải thích đủ kiểu: Kỷ Chu Hành ánh mắt đào hoa, phong lưu trác táng, nhìn có vẻ không đáng tin cậy. Vẫn là Phó Thừa Lâm tốt hơn nhiều, gia đại nghiệp đại [1], tặng hoa hồng cũng phải mua cả giỏ.
[1] Gia đại nghiệp đại: chỉ những đại gia đình đông thành viên và sở hữu doanh nghiệp lớn.
Người ta vẫn nói, người tìm đến chỗ cao, nước chảy xuống chỗ trũng. Khương Cẩm Niên lựa chọn như vậy là nhân chi thường tình [2].
[2] Nhân chi thường tình: thói thường của con người.
Hứa Tinh Thần đột nhiên nhận ra cái thứ gọi là tam quan [3] mà bản thân vẫn rêu rao, thật ra cô ấy không hề có.
[3] Tam quan: thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan
Quan điểm của cô ấy có thể tùy từng người mà thay đổi. Đối với những người đáng ghét thì cực kỳ xét nét, nhưng với người mà bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nien/154245/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.