Edit: _BOSS_ lười
Mứt trái cây có hơn một cân, rất nhanh bị Trịnh Tiểu Nguyệt ăn sạch sành sanh.
Nàng chưa hết thòm thèm liền liếm ngón tay, liếm lên nắp bình.
Cho dù còn chưa ăn đủ, nhưng nàng cảm thấy, nên tiết kiệm chút ít để ngày mai còn ăn tiếp.
Đúng rồi, ngày mai nên đi ra ngoài mua chút kẹo. Đỡ phải tiết kiệm như hôm nay, nửa đêm lại mắc bệnh thèm ăn, không có đồ ăn để chữa bệnh.
Nếu như Lưu Thiên Minh ở đây, nhất định sẽ không cho rằng như vậy.
Ly nước nóng đã nguội.
Trịnh Tiểu Nguyệt bưng ly lên rồi nhấp mấy hớp, khi cúi đầu, nhìn thấy một thanh đao đặt ở cạnh chân tủ đầu giường.
Đó là một thanh đao Gurkha.
Lần trước nhìn thấy ở chỗ Lưu Thiên Minh, liền thuận tay cầm một thanh.
Nếu như hôm nay khi theo Lý Khiết Hinh đi KTV, trên người mang theo thanh đao này, sự tình chắc sẽ càng dễ xử lý một chút đi!
Trên gương mặt xinh đẹp của Trịnh Tiểu Nguyệt dần dần hiện lên một tầng băng sương.
Nàng ghét nhất người khác lừa gạt mình. Đặc biệt là Lý Khiết Hinh được coi là bạn bè tốt, chân chính là tội không thể tha thứ.
Khom lưng nhặt lên thanh đao, ở dưới ngọn đèn, lưỡi đao sắc bén phản xạ ra hào quang màu lam thăm thẳm. Động tác của Trịnh Tiểu Nguyệt rất lớn, cởi xuống dây áo ngủ bên phải, lộ ra hơn nửa bộ ngực trắng như tuyết. Trong gian phòng chỉ có chính nàng, Trịnh Tiểu Nguyệt cũng sẽ không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nhiem-the/3114675/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.