Edit: _BOSS_ lười
Đây là trò đùa thiện ý, cũng không phải là trêu ghẹo.
Có cô gái xinh đẹp ở đây, tinh thần và sức mạnh của các nam nhân đều bị kích phát ra bởi một luồng uy năng vô hình. Ba chiếc xe tải loại nhẹ cũng rất nhanh bị dọn sạch. Sau khi kiểm nghiệm, Lưu Thiên Minh liền ký tên của mình ở trên biên lai.
Trịnh Tiểu Nguyệt xem qua gian phòng lầu trên đã hoàn toàn được sử dụng làm nhà kho, lại nhìn tiếp gian phòng cơ hồ đã bị lấp kín bởi thùng nước và đủ loại tạp vật. Nàng hướng tới Lưu Thiên Minh le lưỡi một cái, rất là kinh ngạc nói: "Ta còn cho rằng ngươi chỉ là tùy tiện nói một chút, không nghĩ tới ngươi thật sự mua nhiều đồ như vậy. Ngươi dự định làm gì? Làm một con chuột trốn qua mùa đông sao?"
Lưu Thiên Minh không có tiếp lời. Hắn cúi người xuống, từ trong thùng giấy đặt ở trên sàn nhà lấy ra một thanh đao Gurkha, đưa tới: "Đến, thử xem."
Khi huấn luyện quân sự, Trịnh Tiểu Nguyệt đã học đánh nhau mấy ngày.
Khoảng thời gian này mỗi ngày nàng đều sẽ dậy sớm nửa giờ, đều dựa theo ghi nhớ để tính hành luyện tập về yếu lĩnh đánh nhau. Mặc dù góc độ quyền cước không phải rất đúng chỗ, chiêu thức có chút khoa tay múa chân, ngược lại cũng xem như một việc tốt.
Cảm thụ sự chấn động được phát ra từ lưỡi đao xẹt qua khí lưu, Trịnh Tiểu Nguyệt hướng tia sáng nhìn một chút lưỡi dao, phát hiện thanh đao sắc bén dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nhiem-the/3114666/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.