Edit: _BOSS_ lười
Tống Gia Hào căn bản không có phát hiện sự biến hóa trên bàn làm việc.
Hắn hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm sự biến hóa của virus bên dưới kính hiển vi, đã triệt để quên mất chó con bị mình cắt đứt chân mấy phút trước.
Xác thực là không việc gì phải đi chú ý.
Đối với sự công kích và hung hãn của bà Trần, Tống Gia Hào đã có sự nhận thức tỉnh táo về nó ở trong quá trình nghiên cứu trước đây.
Do đó, thí nghiệm hôm nay, hắn đặc biệt tuyển chọn chó con mới vừa được cai sữa không được bao lâu. Chó con có chỗ tốt ———— hàm răng rất mềm, không có sức lực, hành động vụng về, coi như là bị virus lây nhiễm, cũng rất dễ dàng tiêu diệt nó. Ban nãy đã thử qua, nó đến cả ngón tay của ta đều không cắn nổi.
Đột nhiên chó con trợn to con mắt, phóng thích ra sát ý nồng đậm. Từ ngữ như lông tơ đáng yêu, lại chẳng có tí liên quan với chó con hiện tại.
Thể tích thân hình của nó lại không có biến hóa, trong vành mắt lại đang nhanh chóng sung huyết. Miệng từ từ mở ra, lộ ra phần mềm mại sưng tấy. Hai hàm răng sắc nhọn đang lồi ra. Không còn là răng sữa mềm yếu vô lực như trước đó, mà là dị thường sắc bén, răng nanh cứng rắn phản xạ ra sự lạnh lẽo sắc bén ở dưới ngọn đèn.
Tống Gia Hào không có phát hiện dị thường ở phía sau.
Hắn đang hết sức chuyên chú quan sát mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nhiem-the/3114583/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.