Edit: _BOSS_ lười
Vẻn vẹn chỉ là truyền thuyết sao?
Hà Đại Sơn cũng không cho là như vậy.
Ví dụ sống sờ sờ ngay ở trước mắt.
Bà Trần từ trước tới nay vẫn luôn phụ trách trông giữ nhà xác bệnh viện. Nói êm tai, là nhân viên quản lý bệnh viện. Nói không được êm tai, chính là một bà lão cô đơn trông coi thi thể.
Không sai, ta vào lúc ấy không có nhìn lầm, nàng xác xác thực thực là đang ăn đồ ăn, đang ăn thịt!
Hà Đại Sơn cũng không cho là những miếng thịt trong hộp có khởi nguồn từ một loài gia súc nào đó.
Tại nơi như thế này, lại là đêm hôm khuya khoắt, ai sẽ bưng một hộp thịt cho rằng điểm tâm?
Còn có, đó là sống! Là sống ah!
Là thi thể, nhất định là thi thể trong tủ lạnh bên cạnh!
Xú bà nương này, quái vật này, nàng... Nàng lại có thể ăn người chết trong tủ lạnh!
Sự lý giải của Hà Đại Sơn đối với toàn bộ sự tình, hoàn toàn là dựa theo sự tư duy cố định của chính hắn để tiến hành não bổ. Lúc này cũng không hoàn toàn là hắn sai. Ở trong hoàn cảnh thế này, hắn chỉ có thể là sản sinh nhận thức như vậy.
Bà Trần lại không nghĩ tới nhiều như vậy. Nàng chỉ là tức giận sự thô lỗ và dã man của Hà Đại Sơn, làm dơ bữa cơm tối của mình. Những miếng thịt bò sống thu dọn lên rất phiền phức, hơn nữa mình cũng xác thực là đói bụng. Bà Trần có bệnh thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nhiem-the/3114529/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.