Edit: _BOSS_ lười
Lưu Thiên Minh nhớ tới buổi tối hôm ấy, bản thân điên cuồng một đường chạy từ sân nuôi gà về tiểu khu cư trú.
Hắn không nguyện ý cứ thế hiển lộ bí mật của mình. Thế là gõ vào câu trả lời thế này: "Thời gian chính xác ta cũng không có tính qua. Hẳn là khoảng chừng 1 phút 30 giây đi!"
Đây là tốc độ của một người thanh niên khỏe mạnh nên có.
"1 phút 30 giây?"
Cứ việc không nhìn thấy khuôn mặt của người phúc đáp thần bí đối diện mạng Internet, vẫn cứ có thể từ giữa những hàng chữ trả lời của hắn nhìn ra khinh bỉ và trào phúng: "Kỷ lục thế giới chạy cự ly ngắn 400 mét là 43 giây. Thân là Lây Nhiễm Thể loại hình tốc độ, ngươi thậm chí còn không bằng một người chỉ là quán quân thế giới về chạy cự ly ngắn?"
Tình huống thực tế đương nhiên không phải như thế.
Do dự một hồi, Lưu Thiên Minh ở trên bàn phím gõ ra mấy chữ "20 giây".
Mặc dù không hề chính xác, nhưng đã rất gần số liệu chân thực.
"20 giây... Với tư cách ấu sinh thể bị lây nhiễm về sau, con số này hiển nhiên có chút hơi cao."
Chốc lát, trên màn ảnh xuất hiện một hàng văn tự mới: "Chẳng lẽ, ngươi đã săn bắt qua?"
Lưu Thiên Minh rất là không hiểu ra sao cả: "Săn bắt? Cái gì là săn bắt?"
Người thần bí đối diện mạng Internet trả lời: "Lây Nhiễm Thể giống như nhân loại, đều cần thông qua phương thức ăn uống để duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nhiem-the/3114495/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.