Chương trước
Chương sau
Tiêu Yên: Phi, sao không nói luôn là các người đang cắt giảm chi tiêu đi.

[Hệ thống]: Tiết kiệm tài nguyên cắt giảm chi tiêu, áp dụng trong giai đoạn tiếp theo.

Tiêu Yên: cmn..

[Hệ thống]: Người chơi Tiêu Yên nói bậy, phạt 30 lượng.

Nhắc nhở thêm: sau khi bổn hệ thống nâng cấp, tiến hành thay đổi quy định, người nói bậy, tùy theo nội quy mà trừ tiền phạt.

Tiêu Yên: Lau mồ hôi, dựa vào cái gì, từ lúc ngươi nâng cấp xong, ta đây nói bậy cũng không phải lần đầu tiên, dựa vào cái gì mà trừ tiền của ta, mà ngươi đổi nội quy khi nào?

[Hệ thống]: vừa rồi.

Tiêu Yên: Vừa rồi là sao?

[Hệ thống]: Lúc ngươi nói … “cmn”.

Tiêu Yên co quắp, đem ba chữ “Em gái ngươi” nuốt vào bụng.

Ba mươi lượng đó, là những ba mươi lượng lận đó, đến cả tiếng rút tiền cũng nghe được đây, bạc người ta dùng mồ hôi nước mắt đổi lấy, leng keng…

Mỗi lần sau khi nói chuyện với với hệ thống tỷ, Tiêu Yên không thể không tích tụ một đống oán khí.

Lý Tiêu thấy vẻ mặt Tiêu Yên không tốt, nghĩ rằng vết thương ở chân nàng rất nặng: “Yên nhi, sao sắc mặt lại kém vậy? có phải chân rất đau không?”

“A? không phải đâu, ta đâu có yếu ớt như vậy, sau khi bôi thuốc đã đỡ nhiều rồi, chỉ là nhớ tới Lâu Tâm Nguyệt, trong lòng không thoải mái, Ngũ ca à, huynh mau trở lại đi, yến hội vẫn chưa kết thúc đâu.”

Tiêu Yên bị mất tiền lòng đau như cắt, sau khi hoàn hồn liền đuổi Lý Tiêu đi.

“Ngươi đừng nghĩ nhiều, nàng ta mất mặt là tự nàng ta làm ra, nghỉ ngơi thật tốt, ta đi trước.”

Mặc dù Lý Tiêu không muốn rời đi chút nào, nhưng yến hội mới bắt đầu, còn rất nhiều người chưa ra sân biểu diễn đấy.

Có Tiêu Yên làm rất tốt để so sánh, những cô nương khác không dám lên đài, nhưng có Lâu Tâm Nguyệt làm rất tệ để đẩy lên, các nàng bỗng thấy tự tin nhiều hơn, dù sao có kém cỏi cỡ nào, cũng không tệ bằng Lâu Tâm Nguyệt.

Cho nên bọn họ mang theo nồng nhiệt, tích cực lên đài diễn tài nghệ tranh cử vị trí Duệ vương phi, mặc dù Lý Tiêu được hoàng đế cho phép rời đi nhưng khách nhân còn đó không trở lại không được.

Tiêu Yên phất tay: “Không sao, đi đi…” đinh nhanh lên, ta còn bận mặc niệm cho ba mươi lượng bạc đây.

Lý Tiêu đi rồi, rốt cuộc Thúy Trúc có thể trở về với cương vị của mình, đỡ Tiêu Yên lên giường nghỉ ngơi: “Tiểu thư, ngài đừng thân cận với Ngũ hoàng tử quá, dù sao nam nữ cũng phải có khoảng cách.”

“Lại nói Mai quý phi muốn ngài tranh vị trí Duệ vương phi, nếu ngài có tình cảm với ngũ hoàng tử, vậy sẽ không tốt.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.