Chương trước
Chương sau
Lúc này bất kì ai nhìn Tiêu Yên, đều có một cảm giác đó là một tiểu cô nương đơn thuần khả ái đang sung bái tỷ tỷ trước mặt, trên khuôn mặt, không nén nổi vui mừng.

Tiêu Yên thấy Lâu Tâm Nguyệt không nói gì, tiếp tục hạ thêm liều thuốc độc.

“Mấy năm trước muội muội đã ngưỡng mộ tài danh của tỷ tỷ, hôm nay thật khó khăn mới gặp một lần, ngay cả hoàng thượng cũng nói tỷ tỷ chin tuổi nổi danh, nhất định sẽ khiến mọi người sang mắt, tỷ tỷ nhất định không thỏa mãn nguyện vọng này của muội muội sao?”

Tỷ lôi cả hoàng thượng vào, xem ngươi có dám từ chối không, thử nói không xem nào.

Rốt cuộc đôi môi trắng bệch của Lâu Tâm Nguyệt cũng khó khăn mở ra: “Tiêu Yên, nhục nhã hôm nay, sớm muộn gì ta cũng sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần.”

Khóe môi Tiêu Yên nhếch cao, đầu lông mày lộ ra vui vẻ hiếm thấy: “Ta chờ, chẳng qua… Lâu tỷ tỷ, trước mắt ngươi nên bước qua cửa ải này rồi hẵng nói.”

Giọng hai người rất nhỏ, ngoài trừ các nàng còn lại không ai nghe được, trong mắt người ngoài, thật đúng là cho rằng các nàng đang thân ật trò chuyện đấy.

Lâu Tâm Nguyệt tránh khỏi vòng tay Tiêu Yên, thần sắc so với lúc nãy tốt hơn một chút, hướng hoàng thượng hành lễ.

“Thỉnh hoàng thượng cho phép thần nữ đi xuống chuẩn bị, rất nhanh sẽ xong.”

“Tốt, ngươi cứ việc lui xuống chuẩn bị, trẫm cùng các vị nương nương và chư vị ái khanh ngồi đợi.” hoàng thượng vung tay ý bảo nàng đi nhanh.

Sau khi Lâu Tâm Nguyệt rời khỏi, tiêu Yên lại trở về chỗ ngồi, đang chuẩn bị uống trà thì có giọng nói khẽ truyền đến, tuyển thủ Ất khoan thai bước tới, đến bên tai Tiêu Yên nói nhỏ.

“Ngươi thật lợi hại, rốt cuộc thì làm thế nào vậy? ta chưa từng thấy nhiều hồ điệp như vậy, thật là đẹp.”

“Ta…”

“Ta đã nói với ngươi, hôm nay được thấy Lâu Tâm Nguyệt chật vật như vậy, lát nữa nhất định nàng ta sẽ mất mặt, ha ha ha ngẫm lại trong lòng thật là sung sướng.”

Tiêu Yên O.O! đổ mồ hôi…

“Ngươi…”

“Ngươi tên là Tiêu Yên phải không, ta là xx*, ta với xxx đều rất thích ngươi, chỉ cần không để họ Lâu thắng, chúng ta đều ủng hộ ngươi, có lên!” ((^.^)/)

Sau khi tuyển thủ Ất nói xong liền trở về chỗ của mình, tung tăng như chim sẻ chờ Lâu Tâm Nguyệt mất mặt.

Tiêu Yên nghẹn họng, thật ra vị tỷ tỷ này chỉ đang phát tiết trong lòng đi, chứ nếu không vì sao chỉ nói có hai câu rồi thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.