Chương trước
Chương sau
Tiêu Yên cũng không quan tâm tiểu Hồng có thể nghe hiểu hay không, cầm cái đuôi của nó lên, mở miệng dạy dỗ: “Về sau cùng ta ở chung thật tốt, phải nghe lời ta nói, nhớ kỹ chưa?”

Tiểu Hồng khéo léo uốn éo thân thể xinh đẹp, chẳng ai biết nó có nghe hiểu hay không.

____

Lúc sau Thúy Trúc bưng trà trở lại, vô cùng lo lắng thu dọn đồ đạc, nói Lý công công phái người đến thúc giục, bảo rằng buổi trưa sẽ xuất phát hồi kinh.

Tiêu Yên vốn cho rằng Lý Trường Thuận muốn mang nàng vào ở trong phủ tri châu, không nghĩ tới hắn trực tiếp mang nàng vào kinh, điều này làm cho Tiêu Yên ngây người một hồi.

Hôm nay đã đi? Kia… Chẳng phải là nàng không được nhìn thấy hình ảnh tiện nhân kia bị ngược sao?

Nàng nỗ lực lâu như vậy, thế nhưng cái gì cũng chưa được nhìn, điều này cũng quá… Làm cho người ta buồn bực đi, thật là đáng tiếc.

Nhưng không lâu sau, tiểu viện của Tiêu Yên lại náo nhiệt một trận.

Biết mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Triệu thị cùng Tiêu Uyển dưới sự chỉ bảo của Tiêu lão gia, khóc sướt mướt tìm đến Tiêu Yên, muốn nàng có thể tha cho bọn họ.

Mẹ con các nàng đến đúng trong dự liệu của Tiêu Yên, nhìn hai mẹ con nàng ta quỳ xuống dưới chân nàng, không ngừng dập đầu, Tiêu Yên lúc này mới có một loại cảm giác hãnh diện…

Ngày trước, khi bị đánh thương tích đầy mình, nàng cũng cầu xin Triệu thị như vậy, cầu xin Tiêu lão gia, bọn họ không có một người nào, không có một ai chịu mở miệng nói một tiếng “Đừng đánh”.

Hôm nay vật đổi sao dời, cuối cùng cũng đến thời điểm nàng có thể trút ra tất cả tức giận, cảm giác xoay người làm nữ vương, thật sự là quá sung sướng.

Phấn son trên mặt Tiêu Uyển nhòe đi, thoạt nhìn thật là dọa người, hai con mắt sưng đỏ lợi hại, ôm chân Tiêu Yên đau khổ cầu xin: “Đại tỷ muội biết sai rồi, thật sự là biết sai rồi, là muội bị ma quỷ ám ảnh, không nên có chủ ý ở đại tỷ, đại tỷ tha cho muội đi, chỉ cần người mở miệng, Lý công công nhất định sẽ thả muội cùng mẫu thân…”

Tiêu Yên bĩu môi, uống chén trà Thúy Trúc vừa dâng, nhàn nhạt nói một câu.

“Ta sớm đã nói qua, sớm biết có ngày hôm nay gì cần gì lúc trước phải làm, nhưng các ngươi đều không nghe, nếu như các ngươi không đưa ta vào chỗ chết, ta cũng sẽ không xuống tay đâu, đây đều là các ngươi ép, người thắng làm vua người thua làm giặc, cũng là các ngươi có chủ ý trước, vậy cũng đừng trách ta lòng dạ độc ác.”

Mẹ con Tiêu Uyển chính là hai cái bạch nhãn lang tám đời, nàng mới không cần làm thánh mẫu tha cho các nàng, cuối cùng các nàng cũng sẽ vong ân bội nghĩa với nàng thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.