Editor: Cẩm Tú 
Nghiêm Thấm Huyên vẻ mặt ngây ngốc nhìn cuốn sổ màu đen kia, hoài nghi mình đang ở trong mộng. 
Điều này sao có thể? Làm sao có thể? 
Đây là người ba từ nhỏ cô luôn kinh sợ cùng kính trọng, là một tay ba đãdùng đầu óc cần có của một thương nhân để khai sáng Nghiêm thị, trongmắt cô ba luôn là người cẩn thận tỉ mỉ không bao giờ phạm lỗi. 
Phải dùng bao nhiêu sức lực mới có thể tiếp nhận được sự thật kinh hoàng này? 
Trần Uyên Sam nhìn Nghiêm Thấm Huyên ở trong lòng anh run rẩy khóc, tiếngnghẹn ngào vang lên bên tai làm cho anh đau như bị xé rách. “Choang “một tiếng, ly thủy tinh trong tay anh đã bị bóp nát. 
Ngày hômnay, cô biết chuyện công ty bị thâm hụt tiền bạc, chính mắt thấy anh ralệnh cho thuộc hạ giết người, biết chuyện người ba mình luôn kính trọnglấy tiền của công ty để đi đánh bạc. 
Lòng anh yêu vợ mình nhiều như vậy làm sao có thể chứng kiến được cô chịu khổ sở? 
Trần Uyên Sam không để ý tới việc tay đã rớm máu, một tay bế ngang Nghiêm Thấm Huyên lên sải bước vào trong thang máy. 
Trong mộng Nghiêm Thấm Huyên cũng không yên ổn, nhíu mày, thỉnh thoảng sẽ vôtình nắm chặt lưng áo của anh, trong miệng phát ra tiếng rên khe khẽ. 
Trần Uyên Sam nằm bên cạnh ôm lấy cô, thỉnh thoảng nắm tay cô thật chặt, vuốt tóc cô, dịu dàng hôn lên trán cô. 
“Bảo bối..... Không sao.” Anh nhỏ giọng an ủi cô, nhẹ nhàng mở bàn taynhỏ bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-men-khong-so-muon/2793719/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.