Mấy ngày trước Trần Uyên Sam đã đặt trước phòng riêng ở một nhà hàng đồ Trung nổi tiếng ở thành phố S, tối thứ sáu lúc Nghiêm Thấm Huyên với anh mới vào phòng chưa được bao lâu, ba mẹ của hai nhà liền nối tiếp nhau đi vào. 
Trần Uyên Sam nhanh chóng đứng lên, đi tới nhận lấy túi đồ từ trong tay Nghiêm Khải và Cao Nhạn, Nghiêm Thấm Huyên cứng nhắc một tay dắt tiểu công chúa tay còn lại giúp Trần Thế Phương cùng với Phùng Khanh lấy ghế ngồi. 
Hai nhà đều có danh tiếng, thế nên bữa cơm tối nay nói chuyện rất vui vẻ, lúc vừa bắt đầu Nghiêm Thấm Huyên còn có chút khẩn trương, sau lại nhìn vẻ mặt của bốn vị trưởng bối rất vui vẻ nên cũng dần buông lỏng xuống, khéo léo nói chuyện cùng với Trần Thế Phương và Phùng Khanh. 
"Có Uyên Sam là con trai để chăm sóc như vậy, hai người thực may mắn." Cao Nhạn chăm chú quan sát Trần Uyên Sam giúp bọn họ gắp thức ăn, trong lòng càng thêm có thiện cảm với thằng bé. 
"Trần gia về sau có Thấm Huyên hiểu biết như vậy làm con dâu, đó là may mắn của Trần gia." Trần Thế Phương cụng lý cùng với Nghiêm Khải, ôn hòa nhìn về phía đứa con nhà mình, "Lúc nào thì chuẩn bị kiệu cưới Thấm Huyên về Trần gia?" 
Trần Uyên Sam lúc này đang giúp Nghiêm Thấm Huyên lấy canh hạt sen đậu đỏ mà cô thích ăn nhất, nghe ba hỏi thì nhìn cô dịu dàng nói, "Chỉ cần Thấm Huyên nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể." 
Cô nghe anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-men-khong-so-muon/2793705/chuong-25-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.