Mấy ngày nay người nào đó bị mọi người cười nhạo không có bản lĩnh đã lừa gạt được bạn Nghiêm đến nhà của mình, ân ái với nhau từ bãi đỗ xe lên đến nhà anh, cô bị anh hôn làm cho thở hồng hộc, đôi môi anh đào sung đỏ, làm cho anh không nhịn được lại muốn cắn.
Lúc này bạn Nghiêm vẫn không sợ chết mà trêu chọc anh, “Ơ ơ ơ ơ, Uyên Sam bình tĩnh đi đâu mất rồi? Em còn tưởng rằng hắn có vấn đề kiên quyết không bị dụ dỗ bởi sắc đẹp chứ.”
Trần Uyên Sam ôm cô đi vào thang máy, vừa mở cúc áo sơ mi của cô, chăm chú để lại từng cái dấu hôn màu đỏ ở trước ngực cô, nói với người ở trong ngực mình bằng giọng khàn khàn, “Em thật sự chưa thấy chết thì chưa chịu thôi đúng không, nhất định phải để cho Trần đệ đệ thể hiện mới chịu dừng lại sao? Hả?”
Nghiêm Thấm Huyên ở trong lòng anh cười đến cả người run run, vươn tay vỗ vỗ Trần đệ đệ, “Trần đệ đệ đáng thương.”
Trần Uyên Sam cắn răng nghiến lợi nhìn Nghiêm Thấm Huyên, xoa xoa bờ mông của cô trong lòng thầm nghĩ nhất định hôm nay phải bắt cô làm gì đó để không phụ lòng Trần đệ đệ của anh.
Vất vả đi ra khỏi thang máy, anh ôm Nghiêm Thấm Huyên không sợ chết vào trong ngực đi tới cửa nhà rồi thò tay vào túi tìm chìa khóa.
Mới vừa lấy được cái chìa khóa ra, người trong ngực đột nhiên liều mạng đẩy anh giùng giằng muốn ra, Trần Uyên Sam cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-men-khong-so-muon/2793680/chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.