Lúc Trần Hi San thức dậy cô bé đã ngửi được mùi sữa nồng đậm, Trần Uyên Sam thấy con bé tỉnh dậy, cẩn thận giúp con bé sửa sang lại tóc, lấy tay giúp con bé lau sạch ddlqd nước mắt còn dính trên mặt. Trần Hi San ngửi thấy mùi sữa thì vội thò đầu ra khỏi ngực của anh trai liền nhìn thấy Nghiêm Thấm Huyên trong tay cầm khay bánh ngọt cười cười nhìn cô bé. 
Tiểu công chúa Trần nhìn về phía chị gái xa lạ và khay bánh ngọt hấp dẫn đó một lúc, sau đó vẫn quay đầu đi chỗ khác, bĩu môi nhỏ giọng nói, "Mẹ không cho em ăn bánh ngọt, mẹ nói ăn sẽ sâu răng." 
Trần Uyên Sam cho Trần Hi San ngồi vào ghế tựa, ánh mắt tràn ngập cưng chiều lại có chút bất đắc dĩ nhìn em gái lúc nãy còn mạnh miệng nói như vậy bây giờ đang nhìn trộm đĩa bánh ngọt. 
Nghiêm Thấm Huyên phì cười, đúng là trẻ con, quen thuộc sờ sờ đầu của cô bé, "Không sao, đây là chị tự làm bánh ngọt mời em ăn, không nói cho mẹ em biết." 
Trần Uyên Sam nhìn hai người một lớn một nhỏ đang trò chuyện với nhau, vuốt đầu của Trần Hi San rồi nói với con bé, "Đây là bạn của anh, chị Thấm Huyên." 
Trần Hi San khéo léo gật đầu một cái, rất tự nhiên gọi, "Chị Thấm Huyên." Bị giọng nói đáng yêu của trẻ con dụ hoặc, Nghiêm Thấm Huyên lấy khay bánh ngọt rồi cẩn thận cắt một phần nhỏ, đưa đến trước mặt của Trần Hi San. 
Cô bé Trần Hi San bị cả chị gái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-men-khong-so-muon/2793650/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.