Edit: Aly 
Triệu Triệt ngồi trước thư án vẻ mặt phức tạp nhìn Thẩm Dập, không nói lời nào, chỉ thường xuyên dùng ngón tay đánh thành tiếng khiến Thẩm Dập không dám thở mạnh, không khí trong điện vô cùng xấu hổ. 
“Ngươi vừa nói…… Ngươi làm hỏng việc?” 
Trong lòng Thẩm Dập căng thẳng, mồ hôi lạnh ròng ròng, lập tức quỳ xuống nhận sai: “Thuộc hạ biết sai!” 
Một bên tự trách, một bên cũng thật sự muốn đào hố chôn mình. 
Nghĩ đến sự tình phát sinh ở cầu Sái Kim một canh giờ trước, Thẩm Dập thiệt tình cảm thấy, điện hạ còn không bằng để hắn ra trận giết địch —— 
Sau khi Thẩm Dập nói xong câu đó, nụ cười trên mặt Diệp Nhất Y chậm rãi phai nhạt: “Khách quan vừa nói gì?” 
Nếu lúc này Thẩm Dập có thể ý thức được bản thân đã nói gì đó liền thôi, đáng tiếc đầu hắn khả năng trời sinh chính là được làm bằng cây du, cư nhiên còn không chút nào tự biết lặp lại một lần: “Ta phải mua trở về, bao nhiêu tiền?” 
Nụ cười trên mặt Diệp Nhất Y hoàn toàn biến mất: “Khách quan thỉnh tự trọng.”. truyện kiếm hiệp hay 
Tiểu Điệp cũng thở phì phì tiến lên phía trước, “A tỷ ta mới không bán, ngươi đi xa chút!” 
Lúc này Thẩm Dập mới phản ứng được lời mình nói, lập tức bồi tội: “Sai rồi sai rồi! Ta nói sai rồi, ta chỉ muốn hỏi, nương tử bán mấy thứ này ta đều mua tất cả bao nhiêu tiền, đây là một lượng vàng, đủ không?” 
Diệp Nhất Y nhìn một thỏi hoàng kim trong tay hắn, nói: “Khách quan nói đùa, chút điểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-tieu-tru-nuong/238029/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.