Sau chuyện tối đó ở Phi Loan Điện, Cẩm Lý cũng thu bớt hành động, bên ngoài vẫn tùy tiện làm việc, bên trong âm thầm quan sát nhất cử nhất động xung quanh.
Cũng trong thời gian đó, một biến cố xảy ra.
Có thích khách đột nhập.
Thông thường, nếu không có mưu đồ gì với điện Thái Hòa thì những cấm quân hoàn toàn có thể tiền trảm hậu tấu, giết sạch không tha, những cao thủ ẩn sâu trong kia cũng không cần ra tay.
Hôm đó là một ngày cuối tháng giêng, bầu trời mây giăng kín, thỉnh thoảng mới lấp ló vài ngôi sao. Cẩm Lý ngồi trên thành Tây, nơi này có một đài quan sát rất lớn, gọi là đài nhưng nó được xây rất rộng, đủ để đặt bàn, luyện binh tại đó luôn cũng được.
Phố xá lên đèn sáng rực, gió thổi lồng lộng, đôi khi còn thổi tới những mùi thơm từ khu phố xa.
Cẩm Lý nằm dài trên ghế tựa trên đài, lim dim như con mèo lười.
Bỗng ở một góc phía thành Đông có luồng pháo hiệu đỏ được bắn lên.
Cẩm Lý mở mắt, nhìn về hướng đó, bụp một tiếng nữa, pháo hiệu xuất hiện ở thành Nam, vài giây sau, lại một pháo hiệu nữa ở thành Bắc.
Pháo hiệu màu đỏ là chỉ "Có kẻ xâm nhập".
Cẩm Lý vốn định động, nhưng lại chờ vài giây, y lặng yên quan sát xung quanh, quả nhiên một lát sau, y nhìn thấy một kẻ cầm một quả pháo, chuẩn bị ném lên trời, Cẩm Lý rút trong ngực ra một thanh đao nhỏ, chuẩn xác ném trúng pháo hiệu, cây pháo rơi xuống đất, xịt xịt vài cái rồi tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-soc-nguyet-khan-phuong-ca/169538/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.