Cẩm Lý mê man nguyên một ngày, không bù cho Lý Phượng Ca thân thể tráng kiện, qua một đêm đã không còn vấn đề gì đáng ngại.
Lý Phượng Ca cho người đi thám thính lại khu vực đó, đáng tiếc nơi đó bị lửa bao vây, lại có cả rắn độc, rất khó để đi vào.
Lý Phượng Ca day day hai ngón tay còn mùi lưu lại.
Chính là mùi mà Cẩm Lý dùng để xua đuổi đám rắn.
Hắn quả nhiên không bị rắn vây quanh nữa.
Đêm đó, một tốp rất đông người lén lút vận chuyển gì đó ra ngoài.
" Chu đại nhân, đang vội vã gì vậy?"
Lý Phượng Ca đột ngột xuất hiện, trên người mặc Cẩm phục đỏ bắt mắt.
Chu Thiếu Khanh - Chu Lục giật quay lại nhìn, thấy Lý Phượng Ca đứng sau lưng từ lúc nào.
Ánh hắn mắt đột nhiên hiện lên sát khí.
Lý Phượng Ca chỉ đi có một mình, có thể tạo nên sóng gió gì?
" Lý đại nhân, lẽ nào "bên trên" chưa từng nhắc nhở ngài, chuyện gì không nên xen vào đừng xen vào sao?"
Lý Phượng Ca bào phục uy nghiêm, cười nhạt:
" Bổn Thượng Tướng không biết."
Chu Lục hất tay ra hiệu cho một nhóm sát thủ đứng gần đó, bọn chúng đao kiếm bóng loáng từ từ vây thành vòng:
" Cẩn thận, Lý đại nhân thân phận tôn quý, có thể cụt tay cụt chân chứ không thể mất mang. Ra tay cho cẩn thận."
" Chu đại nhân, cần giúp đỡ không?"
Lần này là tiếng Cẩm Lý cất lên.
Y mặc y phục xanh của Xuân Vũ Vệ, sau lưng những cấm vệ khác đang giương tên.
Chu Lục cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-soc-nguyet-khan-phuong-ca/169531/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.