Dù là ta hay là trưởng tỷ, cha mẹ ta đều nói, con gái không cần tài giỏi, chỉ cần có đức hạnh, nên không cho chúng ta đi học.
Ta biết chữ là do hồi nhỏ lén đi theo các ca ca đến trường, đứng ngoài cửa sổ học lỏm.
Bà mối Lý nhận tiền lễ của mẹ chồng xong, nói là còn có việc, liền cáo từ ra về.
Đến giờ ngọ, cha mẹ chồng đã chuẩn bị xong bữa trưa, ta tay chân lanh lẹ, giúp đỡ bày biện cơm nước lên bàn.
Mẹ chồng xới cơm xong thì cha chồng cùng phu quân ta cũng đã ngồi vào bàn.
Còn ta ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Mẹ ta từng nói, ta trời sinh có tướng đoạn chưởng, không thể cùng người nhà ăn chung ở chung.
Cho nên, ta quanh năm suốt tháng ở nhà kho, hơn nữa luôn luôn là người ăn cuối cùng, đợi cả nhà ăn xong ta mới ăn.
"Tứ Nha, con đứng đó làm gì vậy?" Mẹ chồng ngồi xuống, nhìn ta với vẻ mặt ngạc nhiên.
Phu quân ta đẩy xe lăn lại gần, đưa tay nắm lấy tay ta, dịu dàng nói: "Nương tử không cần câu nệ, mau ngồi xuống đây."
Hắn bảo ta ngồi xuống bên cạnh hắn.
"Con gầy yếu thế này, mau ăn một cái đùi gà đi!" Mẹ chồng lập tức gắp một cái đùi gà vào bát cơm của ta.
Ta có chút bối rối... "Phu quân ăn đi..."
Ta vội vàng gắp lên muốn đưa cho phu quân ta.
Ở nhà ta, từ trước đến nay chỉ có cha và đại ca nhị ca mới được ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-phuc-the/3650670/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.