Lục Bảo lặng lẽ đứng ở một góc khuất, lẫn vào trong đám đông ồn ào, xô bồ của phiên chợ chiều. Khung cảnh náo nhiệt trong mắt anh lúc này được phủ dày bởi một màn sương mù đen kịt. Tâm điểm hướng đến là gã thanh niên độ chừng hai mấy tuổi đời, vận quần âu và áo sơmi, tuyền một màu đen, may bằng thứ vải thoạt nhìn khá thô cứng.
Vẻ ngoài khiến người ta liên tưởng ngay đến một nhân viên đa cấp hay những tên cò mồi chuyên nghiệp. Từ chiếc vali đen bóng mang theo bên mình, hắn ta liên tục lấy ra những nhánh cổ trùng thân thảo bày lên trên chiếc bàn gỗ vuông đặt trước mặt, miệng không ngớt chào mời, quảng bá công dụng thần kỳ mà chúng đem lại.
Khách khứa ngày nào cũng đến đông nườm nượp, vây quanh hắn, hết lớp này đến lớp khác. Có người béo tròn béo trục, bước chân chậm chạp nặng nề, đưa mãi cái bụng căng phồng ra phía trước, hàng nút áo lúc nào cũng chực chờ đứt phựt phô bày ra toàn bộ lớp mỡ chảy xệ bên trong.
Nhưng cũng có không ít người, thân thể gầy khẳng khiu, phần xương quai xanh nhô lên, như muốn đâm thủng cả lớp da mỏng manh lòi ra ngoài, vẫn luôn miệng bảo rằng mình béo. Nhìn những ánh mắt hao háo trông vào cái vali như muốn lao ngay vào, giành giựt, ăn tươi nuốt sống cái tên mồm mép liến thoắng kia để cướp ngay lấy những con cổ trùng bỏ ngay vào miệng mà nhai mà nuốt, không phải đợi chờ chen lấn, khiến Lục Bảo thoáng rùng mình sợ hãi khi nghĩ đến những tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-luat/11549/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.