Nói đùa, có ai nhìn thấy tiền mà lại không hành động mau lẹ không?
Tôi nhận lấy cây bút cậu ta đưa cho, ký tên mình vào tờ hợp đồng. Thực ra tôi muốn giữ cậu ta ở lại đây một chút để xua tan cảm giác cô đơn lúc này, nhưng lại không có cách nào mở miệng, có lẽ người này không thích hợp để trò chuyện.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút cảm thấy tiếc quả dưa chuột vừa nãy. Miệng lẩm bẩm tự nhủ phải hết sức tiết kiệm, tiết kiệm. Đầu tiên sẽ không la cà đến quán Mc Donald bỏ ra mười hai nhân dân tệ để mua nước coca đóng trong cốc nhựa, khoan khoái uống hết rồi đặt chiếc cốc rỗng không lên trên mặt bàn, ngắm nhìn như đang thưởng thức một cổ vật.
Tóm lại, lãng phí cũng là phạm tội, tôi đồng ý với chính sách tiết kiệm.
Anh chàng kia đã xuống dưới lầu, đứng bên cạnh chiếc xe máy vừa cũ vừa nát, sau đó cậu ta đội mũ bảo hiểm lên đầu, gạt cần đạp cho xe nổ, đạp đến mấy cái xe mới nổ, xem chừng cái xe này đã đến hồi thanh lý. Nhìn theo bóng dáng cậu ta từ phía sau, tôi lại nhớ tới Y Dương, cũng gầy như thế, cũng cao như thế, đến cả nụ cười của cậu ta cũng giống nụ cười của Y Dương xấu xa. Tôi rất hay như vậy, nên phải cố ghìm những suy nghĩ ấy lại, không cho chúng nổi lên, cố giữ trạng thái cân bằng.
Ở nhà cả ngày trời, cảm thấy đầu óc mụ mẫm, tôi đang tính xuống dưới lầu đi dạo vài vòng trong công viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lanh-mua-he/88165/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.