Tuy nói là vậy nhưng cũng không có nghĩa món mì của tôi sẽ thành một thứ gì đó dị dạng đâu, tôi vẫn tự tin vào tay nghề của mình lắm. Đúng hai mươi phút sau, tôi hoàn tất nấu xong bữa trưa cho mình cùng Hải Minh. Cậu ấy cũng giúp tôi dọn đĩa ra bàn cùng lấy đũa, nĩa để ăn.
Tôi bê nồi nước sốt đặt lên tấm lót nồi ở giữa bàn, một bên là rổ mì đã để ráo nước cùng một rổ rau sống đầy ắp. Ngoài ra còn có thêm một đĩa trứng ốp la cùng mấy chai tương ớt, tương cà ăn kèm nữa. Spaghetti là một món tây nhưng không đồng nghĩa phải ăn theo kiểu tây, tôi lại thích biến tấu món mình ưa thích thành phong cách ăn hợp với người Việt hơn. Hải Minh rất thích thú với bữa trưa ngoài ý muốn này, nhất là rổ rau, từ lúc tôi mang nó ra thì hai mắt cậu ấy đã tỏa sáng tựa như thấy kim cương rồi. Cậu ấy thật sự rất có niềm đam mê đối với việc ăn rau như bò ăn cỏ này.
Tôi giúp cậu ấy lấy mì rồi chan nước sốt lên, phần còn lại cậu ấy thích biến tấu sao thì tuỳ, ăn với đũa hay ăn với nĩa cũng tuỳ ý cậu ấy luôn. Cậu ấy khá dễ tính với việc ăn uống nên cũng không cầu kỳ gì, chỉ cần nhiều rau là được.
Không lâu sau đó, từng tiếng sột soạt sột soạt do ăn mì vang ra, Hải Minh ăn vào một miếng lớn rồi nhai rất ngon lành, hai bên má của cậu căng ra rồi chuyển động trông thật đáng yêu. Cậu ấy đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785455/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.