Cô là từ dưới đáy xã hội vất vả trưởng thành, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc này đầu óc vẫn còn dùng được. Chân ngắn cũn khẳng định không chạy thoát con chó đang lồng lên, cô cúi xuống dùng hai tay cào mạnh lớp đất cát, ném tới mắt nó. Ăn đau, con chó không phân phương hướng cắn loạn. Nhìn từ xa giống như Gia Ngọc đã thoát lực, ngồi bệt xuống chờ chết. Nhưng cô là đang kiên nhẫn chờ thời cơ. Hai tay mập mạp run rẩy, nắm chặt lấy bó gỗ nhỏ của mình giấu sau lưng.
Minh Sơn cướp được tô cơm về, nhìn thấy cảnh này tim đập trễ một nhịp. Ở trên tầng Khải Phong cũng hào hứng rướn người xuống quan sát. Cục bông nhỏ bị loại sớm ông khá tiếc nuối đấy.
Kể thì dài nhưng tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc. Gia Ngọc đem bó gỗ nhét vào họng nó, nhưng tay vì không đủ lực chỉ làm nó rách miệng, vẫn khạc ra được. Có lẽ với con mồi thêm thận trọng, bốn chân con chó to lớn chồm lên khoá chặt chẽ cô trên nền đất, sau đó há rộng cái mồm đầy máu định cắn xuống cổ. Cô không la hét hoảng loạn, thay vào đó dồn sức lăn một vòng, con chó cắn lên lưng áo cô, răng có khảm vào thịt nhưng không sâu lắm. Nó dễ dàng dùng miệng nhấc cô lên, day day rồi hất văng ra xa.
"Bịch!!!" - Bé gái bị ném va đến gốc cây. Người cong lên đau đớn rồi im bặt không cử động. Không rõ còn sống hay đã chết.
Minh Sơn chạy lại ôm cô vào lòng. Mắt hắn đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky/76523/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.