“Thiếu gia, thuốc giải đã được đưa đến.” Quản gia đẩy ra cánh cửa thư phòng đang khép hờ, nhìn người đàn ông đứng cạnh cửa sổ đang quay lưng lại phía mình, cung kính thông báo.
Người đàn ông nghe vậy, xoay người lại, đây chính là Lăng thiếu gia - Lăng Thịnh của Lăng gia bây giờ.
Nhìn thấy quản gia của mình, Lăng Thịnh hất nhẹ tóc mái nhuộm highlight trên trán, màu bạch kim, đắn đo hỏi: “Ta nhuộm highlight tóc bạch kim nhìn đẹp mắt không?"
(TX: Oh my god =)))))))))),em tưởng anh nói cái gì hình sự lắm chứ =))))
Quản gia là người rất lễ độ, nhìn qua nhìn lại: “Tóc của thiếu gia dù nhuộm màu gì cũng đẹp cả. Chẳng qua là…”
“Là cái gì?” Lăng Thịnh vuốt vuốt mái tóc phiêu dật bay bay trên trán, có chút ngạc nhiên nhìn lão bộc đang cung kính trước mắt.
Quản gia do dự trong chốc lát, lại nhìn vị chủ nhân đẹp trai bất phàm của mình một lần nữa, sau đó mới mở miệng nói: “Chẳng qua là tóc bạch kim làm cho người ta có cảm giác về một điềm xấu. Cảm giác đó… Cảm giác đó là về một tình yêu đầy tuyệt vọng, giống như việc rất yêu một người nhưng mãi mãi dù đã dùng mọi cách vẫn không thể nào có được tình yêu của người đó.”
Đôi bàn tay đang mải mê vuốt tóc của Lăng Thịnh chợt khựng lại, rất lâu sau mi mắt anh khép hờ, nhẹ nhàng cười thành tiếng: “Tình yêu tuyệt vọng sao? Còn là vĩnh viễn không có được tình yêu của đối phương sao? Là thật vậy sao?” Dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-chi-luyen/2710913/quyen-2-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.