Theo như lời của Lâm mẹ kể lại, lúc ấy đã là mười giờ tối, khi bà từ bệnh viện thăm con trở về, không nhìn thấy cô, nên cuống quít đi tìm cô khắp nơi trong biệt thự. Vừa lúc đó Hiên Viên trở về trong bộ dáng kinh hách, vào đến cổng nghe Lâm mẹ nói không nhìn thấy cô ở đâu, anh đã gấp gáp không nói một lời lao ngay ra cửa.
Qua một lúc lâu, mới thấy anh quay trở về, trên tay ôm cô đang hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê, thân thể lại lạnh như băng.
Lâm mẹ nói, cả đời bà, cũng chưa từng có thấy qua bộ dáng của Hiên Viên như lúc đó. Có ảo não, có áy náy, có đau lòng, và nhiều nhất vẫn là lo lắng cùng sốt ruột…
Anh hai là có lo lắng cho cô sao? Lúc đó cô vừa vui mừng vừa nghi hoặc về điều này.
Sau khi được mang về từ rừng rậm, đêm đó cô sốt rất cao, cha cô liền bỏ cả chuyến công tác quan trọng vội vàng trở về nhà, dì nhỏ cũng từ nhà của bạn học chạy xe suốt đêm trở về, ngay cả ông ngoại cũng bị kinh động đi ngay trong đêm đến thăm cô.
Đêm đó thật là một đêm hỗn loạn, lo lắng cùng mất ngủ.
Cô mê man đúng ba ngày ba đêm, lúc tỉnh lại, cô liền nhìn thấy khuôn mặt vui mừng của mọi người, khoa trương nhất có lẽ là dì nhỏ, dì nhỏ nhào đến ôm cô khóc một trận rất to.
Cô nhìn chung quanh một vòng, thấy gương mặt mệt mỏi vì mất ngủ của cha, cũng thấy gương mặt đầy nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-chi-luyen/136709/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.