Lục Sở Viêm không ngờ lại còn tìm đến tận đây, Chu Linh Vân rõ ràng đã trốn đến nơi rất vắng rồi kia mà? Dương Mỹ An thấy nạn cũng chẳng muốn ở lại xem, chỉ nhìn cô cười một cái rồi rời đi.
"Hai người tâm sự đi nhé, tôi không làm phiền nữa."
"Ơ, An An, cô đừng đi..."
Cô vốn dĩ muốn chạy theo Dương Mỹ An để không nhìn mặt Lục Sở Viêm thế nhưng anh lại mặt dày níu tay cô lại. Chu Linh Vân quay sang, điềm tĩnh nhìn xuống.
"Lục đại thiếu, ở nơi này lôi kéo e là không ổn đâu."
Lục Sở Viêm buông tay cô ra. Hắn không còn ngữ điệu đang ghét như trước, thay vào đó là những lời nói ngon ngọt dỗ dành.
"Anh sai rồi, anh không nên lớn tiếng với em. Linh Vân, đừng ly hôn được không?"
"Tôi nói rồi, đừng bám theo tôi, anh nghe không hiểu sao?"
"Chu Linh Vân, em đừng thách thức giới hạn của tôi. Đừng tưởng tôi không biết tối qua em phóng đãng trong quán bar. Chuyện này đồn ra ngoài thử xem có còn ai muốn cưới em nữa?"
Lục Sở Viêm đây là đang dọa cô đấy à? Thật sợ quá! Chu Linh Vân nở nụ cười ngạo nghễ, lấy điện thoại đưa ra trước mặt hắn. Đồng tử của Lục Sở Viêm mở lớn, những hình ảnh hắn đang ân ái qua lại với tình nhân đều nằm trong tay Chu Linh Vân. Hắn chột dạ toan cướp lấy nó nhưng cô đã sớm thu lại.
"Nếu như Lục đại thiếu muốn chúng ta sẽ chơi trò vạch trần. So với đại thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579931/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.