"Chúc mừng phu nhân, thai nhi này đã được bốn tuần rồi."
Chứng kiến tận mắt sự thật này, Liễu Như Ý trong lòng như đứt ruột đứt gan. Ở trước mặt bác sĩ, bà ta không dám làm càn, chỉ có thể miễn cưỡng nở một nụ cười gượng gạo. Tới khi cả ba đều rời khỏi phòng khám, sắc mặt của bà liền thay đổi đột ngột.
"Phá nó đi."
"Mẹ đang nói cái gì vậy?" Lục Sở Ngạo vừa nghe đã đi tới chỗ của Chu Linh Vân, anh không muốn ai làm hại cô.
"Nó là nghiệt chủng, không thể giữ."
Chu Linh Vân cũng không thể ngờ được Liễu Như Ý lại nói ra được những lời cay đắng như vậy. Giả sử là thật, đứa con này cũng là cốt nhục của Lục Sở Ngạo, cô với Lục Sở Viêm chưa từng có quan hệ nào khác ngoại trừ danh phận vợ chồng, ấy vậy mà Liễu Như Ý lại nói nó là nghiệt chủng?
Cô tiến lên gần phía bà, hàng lông mày nhíu chặt lại bất mãn.
"Nghiệt chủng? Thử hỏi Lục Sở Viêm từ khi tôi bước chân vào Lục gia, anh ta có từng nhìn tôi một cái không? Thử hỏi từ khi tôi làm con dâu họ Lục, anh ta có động vào người tôi lần nào không? Ngoại trừ danh phận thiếu phu nhân, tôi với anh ta đâu khác gì người dưng nước lã? Ngay cả hôn lễ dang dở ấy cũng là làm qua loa cho có lệ. Đứa bé này mang dòng máu của Lục gia, là dòng máu trong sạch, bà lại nói nó là nghiệt chủng? Rốt cuộc bà có trái tim không?"
Liễu Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579913/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.