Tiếng nói của Lục Sở Ngạo lúc này vang vọng tới tai của Chu Linh Vân nhưng cô lại không có cách nào lên tiếng. Thuốc mê thấm ở miếng vải dần ngấm, Chu Linh Vân quay cuồng không còn ý thức, sau đó rất nhanh đã ngất đi.
Tùm!
"A!"
Một tiếng hét vang lên từ phía của hồ bơi, Lục Sở Ngạo liền lập tức nhảy xuống không một chút do dự, trong đêm tối lần mò dưới nước rồi bế được người lên bờ.
Tất cả đều dùng ánh sáng của điện thoại soi xuống, gương mặt ấy hiện ra lại không phải là của Chu Linh Vân.
"... Linh Vân... khốn kiếp!"
Tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi khắp một vùng, đèn điện khi này cũng dần được khôi phục. Không ngoài dự đoán, Chu Linh Vân đã biến mất. Cảnh sát rất nhanh đã có mặt tập hợp tất cả mọi người về một chỗ, tránh kẻ gian tháo chạy.
Chu Ninh Sương và Lục Sở Viêm vẫn còn đây.
"Điện trong biệt thự đột nhiên mất toàn bộ, sau đó Chu tiểu thư đã biến mất."
"Có thể... cô ấy sợ quá nên đã trốn ở đâu đó rồi."
Lục Sở Ngạo vò chặt đầu, vừa nhìn đã biết đây chính là một vụ bắt cóc có kế hoạch, chỉ kẻ ngu mới kết luận như họ. Anh ta tức giận hét lên, kéo cổ áo của viên cảnh sát.
"Tôi gọi các anh đến điều tra, không gọi các anh đến để chơi trò suy đoán!"
"Lục tiên sinh, anh bình tĩnh lại đã..."
Phó Quân Sơn chạy đến kéo Lục Sở Ngạo ra, lúc này là anh quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579894/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.