“Cuối cùng cũng thấy đại ca rồi! Lão già Phong Khang cứng đầu lắm, có vẻ như…”
Đàm Lâm hớt hải chạy vào trong phòng, giây sau chợt cứng họng trố mắt nhìn cảnh tượng thú vị phía trước.
Cục đá lạnh Trình Thiếu Khanh không biết đem từ đâu một cô gái nhỏ về nhà, đã vậy còn để cho cô ấy ôm tay mình suốt cả đêm. Có thể nhìn thấy rõ quầng thâm mắt đen sì trên gương mặt bất lực ấy.
“Đại… đại ca, anh từ khi nào có hứng thú với mấy chuyện tình cảm này vậy? Còn đem theo… nữ nhân về nhà!”
Hắn nâng ánh mắt nặng trĩu của mình nhìn Đàm Lâm như thể cảnh cáo. Anh ta gượng cười im lặng, tốt hơn là không nên chọc giận người trước mặt.
“Có chuyện gì, mau nói đi.”
“À… ờm… Phong Khang lão ta bị bắt lại, cứng đầu luôn miệng nói không còn tiền. Có vẻ như lão nghèo kiết xác thật rồi.”
Trình Thiếu Khanh chỉ ừm một cái. Đến một đứa nhóc mười bảy tuổi hắn còn vắt kiệt tiền thì làm sao trong vòng một tháng có thể trả hết số nợ khổng lồ ấy?
“Không chơi với nó nữa. Tìm đàn em của lão ta, tao không tin chúng nó không còn một cắc. Còn về Phong Khang, sau khi lấy được đủ tiền thì sớm tống lão vào tù.”
“Vâng…”
“Oáp…”
Dương Mộc Chân bị giọng nói của hai người làm cho tỉnh giấc, rốt cuộc cũng buông tha cho cánh tay cứng ngắc của Trình Thiếu Khanh.
Bây giờ Đàm Lâm mới thực sự nhìn rõ, nữ nhân mà Trình Thiếu Khanh đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579244/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.