Hai hôm sau đoàn người của Vương Bá, Chu Tái Kênh tới Thành-đô. Ngô Háncùng Vương Bá làm lễ trao quyền. Ngay tối hôm đó, Vương mời bọn ChuTái-Kênh với các nghĩa đệ hội họp. Chu Tái-Kênh đề nghị:
– Các nghĩa đệ theo Thứ-sử, thì một là vì muốn giúp nghĩa huynh. Hai, là muốn có chút danh với đời. Bây giờ đương lúc đắc chí. Thứ-sử hãy giaobinh quyền cho các nghĩa đệ trước.
Năm nghĩa đệ của Vương Bá nhìn Chu Tái-Kênh với con mắt biết ơn. VươngBá gật đầu. Trần Năng từng cầm quân đánh Thục. Bà hiểu hết tình hình. Bà nói:
– Một giải phía Bắc gồm Dương-bình-quan, Kiếm-các, Giang-du, Cẩm-dươngnên trao cho Ngô tướng quân. Phía đông từ Ba-trung đến Phong-đô, Bạch-đế nên trao cho Vũ tướng quân. Phía tây vùng Kiên-định, nên trao cho Lêtướng quân. Phía nam từ Long-xương trở xuống giao xin trao cho Hà tướngquân. Còn một giải Hán-nguyên thì nhất định phải trao cho Phạm tướngquân.
Vương Bá gật đầu:
– Lời Y-tiên thực hợp ý tôi. Chỉ hiềm một điều, các nghĩa đệ đi hết. Trong tay tôi không còn cao thủ giữ Thành-đô.
Ngô Bình cười:
– Đại ca quên mất ba vị đây sao? Bàn về võ công, bọn đệ không thể nào so với y tiên. Chứ đừng nói hai vị Chu, Đinh phu nhân.
Vương Bá nghĩ ra:
– Ta quên mất.
Vương Bá dành cho bọn Chu Tái-Kênh một ngôi nhà lớn, trước đây là cungđiện Thái-hậu đất Thục. Ba người có đủ kẻ hầu, quân lính sai phái. Cáctướng sĩ Hán ở Thành-đô thấy ba người là khâm sai của Mã thái-hậu, võcông cao cường, họ đều kính nể.
Chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-khe-di-han/2819240/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.