Sau khi chôn cất tử sĩ. Phật-Nguyệt đánh trống, truyền các tướng sĩ vàohọp. Bà ban lệnh phủ tuất gia đình tử sĩ. Cứ như luật Lĩnh-Nam. Tử sĩtuẫn quốc đương nhiên được thăng lên một cấp. Lương bổng tử sĩ vẫn tiếptục phát cho quả phụ, cô nhi. Tử sĩ có mẹ già, lạc hầu, lạc tướng phảicử người nuôi dưỡng, chu cấp đầy đủ.
Bà mời tướng soái vào họp, định công thăng thưởng. Cuộc họp vừa bắt đầu, có Thần-ưng ré lên trên không. Mọi người đưa mắt nhìn Cu Bò. Nó lắngtai nghe tiếng Thần-ưng, rồi trả lời bằng cái lắc đầu:
– Không hiểu sao Thần-ưng đang tuần phòng, kêu ré lên báo hiệu có kháchtới thăm rồi mất tích. Hay chúng bị người bắn chết cũng nên.
Mọi người theo Cu Bò ra sân xem: Tất cả Thần-ưng đồn trú trên hồĐộng-đình đều cất cánh bay về phương Nam. Chúng dàn ra thành từng tốttrăm con một, lượn vòng tròn, giống như tập trận. Chúng đồng cất tiếngkêu, vui vẻ nhộn nhịp, hòa nhã. Các tướng soái đã được nghe chúng kêunhư vậy hai lần. Lần thứ nhất trong khi bay lượn trên bàn thờ Quốc-tổ,hôm đại hội hồ Động-đình và hôm cử hoàng-đế Lĩnh-Nam.
Đào Phương-Dung nói với Đào vương-phi:
– Thưa bác, hồi đánh Long-biên trở về Thần-ưng thấy hai bác cùng đạobinh Cửu-chân từ xa đến, cũng bay lượn, reo lên vui vẻ như vậy. Không lẽ bác trai còn sống trên thế gian này ư?
Tây-vu tiên tử lắc đầu:
– Không phải thế đâu cháu ơi! Thần-ưng là loài chim có linh tính ởTây-vu. Khi chúng thấy vị thánh nhân, hoặc chúa tướng tối cao, thì kêulên báo hiệu cho nhau, bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-khe-di-han/2819237/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.