Sún Lé được Thiều-Hoa dặn, phải giải mối lo nghĩ cho Mã Huy nếu không ybỏ trốn. Y bỏ trốn rồi, thì người khác thay thế, thì khó mà kiềm chếđược.
Sún-Lé bảo y:
– Mã đại ca đừng sợ, bề gì tôi cũng dấu cho đại ca. Đại ca cứ yên tâm.Ngọc ngà tôi đưa cho đại ca, vốn là của Mã thái-hậu ban thưởng. Sau vụnày, chắc Thái-hậu sẽ cao hứng thăng quan cho đại ca.
Mã Huy mừng quá muốn rớt nước mắt. Y theo Sún-Lé đến tửu lầu thì không thấy ngũ Sún đâu nữa. Sún-Lé bảo y:
– Khi có mật chỉ của Thái-hậu. Tiểu đệ sẽ đến đây, nhờ tiểu nhị tìm đạica. Như vậy kín đáo hơn. Chứ tiểu đệ ra vào phủ Hoài-nam vương mãi e bịlộ tung tích. Đại ca còn lạ gì, Hoài-nam vương thuộc hoàng thân, chúaghét ngoại thích.
Nó lên ngựa ra đi. Tới chỗ vắng, nó ngửa mặt lên trời, thấy năm thần ưng đang bay lượn. Nó cầm tù và thổi một hồi. Thần ưng đáp xuống trước mặt. Nó ra hiệu, chỉ trỏ, hỏi chỗ ở của ngũ Sún. Thần ưng vỗ cánh bay lênkhông, dẫn đường cho nó về hướng Nam. Tới khu vườn hoang, gặp lại ngũSún. Sún-Rỗ ở trên cây, phất cờ điều khiển Thần-ưng, nói vọng xuống:
– Đã tìm thấy sư tỷ Phương-Dung rồi.
Sún-Rỗ nhảy xuống đất nói:
– Sư tỷ Phương-Dung hiện ở phía Tây. Còn Nghiêm đại ca không có mặt ởvùng này. Tao cho Thần-ưng sục xạo hết mọi nơi mà không thấy. Lạ mộtđiều, trong hoàng thành còn có người của mình. Mà không biết là ai?Thần-ưng khám phá ra. Tao muốn hỏi rõ tên người đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-khe-di-han/2819193/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.