Tri Nhạc gật đầu liên tục, mà cậu vẫn chưa muốn thôi, nói: “Lại hôn, một cái cuối cùng đi ạ.” 
Thẩm Trình hơi cúi đầu, Tri Nhạc ngửa đầu lên, chụt một cái thật nhẹ, cậu được như ý nguyện, cuối cùng cũng thỏa mãn. 
Với trạng thái hiện tại của họ thì không thể nào ra ngoài ngay được, họ đành ở trong phòng đợi chốc lát. Thẩm Trình để ý tới chồng nhật ký trong ngăn tủ, hắn biết đây hẳn là tất cả nhật ký mà Tri Nhạc đã viết mấy năm nay. 
Tri Nhạc để Thẩm Trình chọn giúp mình cũng có nghĩa là cho phép hắn tùy ý đọc, Thẩm Trình tiện tay chọn hai quyển, vừa nhìn đã biết là nhật ký được sắp xếp theo trình tự thời gian, càng xuống dưới thì số năm lại càng xa, đều là nhật ký Tri Nhạc viết lúc nhỏ 
Nét chữ khi Tri Nhạc còn nhỏ rất non nớt, có nhiều chữ còn phải viết bằng cách ghép vần, hành văn không mạch lạc, nội dung được ghi chép hỗn độn và rời rạc, nhìn qua khó mà hiểu được. 
Thẩm Trình lại thoáng trầm ngâm, quyết định mỗi giai đoạn chọn một quyển là được. Tuy không mang cũng không sao nhưng ý nghĩa của chuyến đi đến thành phố C lần này của Tri Nhạc khác trước, mang theo nhật ký cũ bên người cũng là một loại kỷ niệm. 
Thẩm Trình rút ba quyển dưới cùng để Tri Nhạc tự chọn 
Tri Nhạc chọn quyển thứ ba, lý do là: “Chữ trong hai quyển kia, xấu quá.” 
Thẩm Trình buồn cười, hắn lấy quyển trong tay Tri Nhạc, định bụng lát sẽ cất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hon-moi/3266827/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.