🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sao Thẩm Minh lại ở đây?



Lần cuối Tri Nhạc thấy Thẩm Minh đã là rất lâu rồi. Trong khoảng thời gian ấy Tri Nhạc không thấy Thẩm Trình liên hệ với Thẩm Minh, cũng không thấy Thẩm Trình nhắc tới Thẩm Minh nên cậu cũng sắp quên béng người này luôn rồi.



Nhưng vừa thấy Thẩm Minh là Tri Nhạc đã nhớ ra.



Khuôn mặt của Thẩm Trình và Thẩm Minh cực kỳ giống nhau, khí chất lại khác biệt. Nhưng nếu Thẩm Minh không đeo kính, cả hai đều không nói gì thì khiến người khác rất khó phân biệt.



Muốn lên tầng cao nhất thì phải đi qua cái hành lang này.



Phương Mộc thoáng trầm ngâm, ra hiệu cho Tri Nhạc về phía sau, ý là về phòng đã, lát nữa rồi ra. Tri Nhạc hiểu, đang định xoay người rời đi cùng Phương Mộc thì chợt thấy Thẩm Minh cất tiếng.



“Đây không chỉ là ý của ông mà còn là ý của anh nữa.”



Thẩm Minh cất cao giọng, xem ra trước đó họ đã nói mấy câu với nhau rồi, quả trình cũng chẳng vui vẻ gì, cuối cùng Thẩm Minh không nhịn được nữa nên lớn tiếng, giọng điệu rất cứng rắn.



Thẩm Trình nghiêng mình, gương mặt nửa sáng nửa tối, không nói gì.



Thẩm Minh đẩy kính: “Nếu đã về thì sau này nên ra dáng người một nhà. Ngày giỗ năm nay, em nên cùng anh…”



“Không đi.” giọng Thẩm Trình không lớn nhưng rất lạnh nhạt.



Thẩm Minh lại đưa ngón trỏ đẩy kính, hít sâu một hơi, “Canh cánh trong lòng nhiều năm như vậy cũng nên cho qua đi. Chẳng lẽ còn muốn anh phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hon-moi/3266803/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.