Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
*****
Ngày hôm sau, Nhiếp Bất Phàmtìm một cơ hội đuổi theo Phiền Lạc trước khi hắn kịp rời đi.
“Này, Quốc sư, từ từ. ”
Nhiếp Bất Phàm nhảy lên xe ngựa của hắn, cười nói, “Cho ta đi nhờ một chuyến. ”
Phiền Lạc nhìn hắn một hồi, hỏi, “Ngươi muốn xuất cung. ”
“Đúng vậy. ”
“Có khẩu dụ của hoàngthượng không. ”
“Ngươi dẫn ta tiến cung thìkhông cần khẩu dụ, vậy tại sao khi xuất cung lại cần. ”
“Trước đây hoàng thượngkhông biết ngươi. ”
Phiền Lạc nghiêng người dựa vào cửa sổ, miễn cưỡng nói, “Hiện tại ngươi đã trở thành người của hoàng thượng, tại hạ cũng không dám tựmình đưa ngươi xuất cung. ”
“Yên tâm. ”
Nhiếp Bất Phàmlấy lệnh bài ra quơ quơ vài cái, nói, “Ta hoàn toàn có thể tự do ra vào. ”
Phiền Lạc liếc mắt nhìn tấmlệnh bài, dĩ nhiên là Ngự chiếu lệnh bài có thể thay mặt vua hành sự.
Hoàng thượng có thể ban thứnày cho một người vừa mới gặp gỡ không bao lâu, thậm chí ngay cả thân phận cũngchưa điều tra rõ ràng hay sao?Nhưng là hắn rất nhanh nghĩtới, cái tên này tốt xấu gì cũng đã cứu hoàng thượng một mạng, lại còn có chútquan hệ không minh bạch với hoàng thượng, nhận được ân sủng như thế này cũng làchuyện thường tình.
Ra đến cửa cung, Phiền Lạcthuận miệng hỏi, “Đi đâu. ”
“Nhà ngươi. ”
Phiền Lạc quan sát hắn mộtlúc lâu, nhả ra bốn chữ, “Thứ lỗi không tiếp. ”
“Không sao, ta có thể tựtiếp đãi chính mình. ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hoa-nhiep-bat-pham/2327416/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.