Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
*****
[Quốc sư aka trong lòng ta :v]Ở nhã xá chơi hết một ngày, Nhiếp Bất Phàm lại theo Phiền Lạc về phủ. Có thị vệ của hoàng đế ẩn náu bảo hộ, đám người Vệ Địch căn bản là không có cơ hội để cướp người.
Nhiếp Bất Phàm ngồi trên xengựa vui vẻ khoan khoái vẫy tay chào từ biệt mấy người còn lại. Ngoại trừ ánh mắtVệ Địch có hơi dọa người ra, những người khác đều mỉm cười đáp trả, còn chuyệnđằng sau nụ cười ấy là nỗi xót xa đến thế nào thì chỉ có chính bản thân bọn họmới thấu hiểu mà thôi…Ở tại phủ Quốc sư thêm hai ngày, ỷ vào sự dung túng của Phiền Lạc, Nhiếp Bất Phàm dắt theo gà của hắn đi vào phủtriệt để gây họa một phen. Đàn gà nghiễm nhiên xem nơi này như một cứ địa khácngoài hoàng cung và bãi săn lúc trước. Trong bụi cỏ, trên cành cây, nơi góc tường, chỗ mái hiên, bất cứ đâu cũng có thể phát hiện một cái ổ gà mới đắp. Mà cá cảnhtrong hồ cũng gặp phải xui xẻo tám đời, cơ hồ như bị càn quét sạch sẽ.
Nếu là trước đây, Phiền Lạcđã sớm chịu không nổi mà ném người trở lại hoàng cung. Nhưng sau cái hôn lần nọ, tâm tư hắn đã có vài biến đổi vô cùng vi diệu, muốn né tránh cũng không được nữarồi.
Cho đến ngày thứ ba, hoàngđế rốt cục hạ chỉ đòi người. Hắn hoài nghi chính mình vì sao lại phải hạ chỉ, màkhông biết rằng người kia căn bản không hề có ý định hồi cung.
Trong khoảng thời gian này, Minhđế ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hoa-nhiep-bat-pham/2327410/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.