Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
*****
Một năm sau, quả trứng thứhai của Nhiếp Bất Phàm ra đời. Hoàn toàn khác biệt với việc sóng lớn lặng lẽ cuộn trào trong lần đầu tiên, lần này sự việc huyên náo đến mức toàn thể chúng công không ai không biết. Dù rằng trước đó Nhiếp Bất Phàm đã trốn vào chuồng gà ‘ấp trứng’, nhưng tiếng kêu thê lương thảm thiết tựa hồ như táo bón đi cầu không được kia củahắn thiếu chút nữa đã làm cho trời long đất lở.
Toàn bộ đàn gà đều canh giữtrước của chuồng, không cho tập thể chúng công lòng nóng như lửa tiến vào.
Vương Thi Thiện lúc này honhẹ một tiếng, thản nhiên nói, “Không cần lo lắng, hắn chỉ đang sinh sản thôi. ”
Những người còn lại đềunhìn về phía Vương Thi Thiện, đa số không có phản ứng gì, chỉ âm thầm thắc mắc, Nhiếp Bất Phàm đang ‘sinh sản’ cái gì đây?Vương Thi Thiện lại nói, “Nóithẳng một chút, hắn đang sinh con. ”
Sinh con?Sinh con?Sinh con?Tất thảy mọi người chỉ thấytrời nghiêng đất ngả, thiên địa hoán chuyển một hồi, sấm nổ rền vang dữ dội.
Vương Thi Thiện ánh mắtkhoe khoang mà nhìn tiểu hài tử trong ngực mình, mỉm cười nói, “Nha, đây chínhlà nhi tử của ta. ”
“Không… không phải là nhặtđược sao. ”
Thá Bạch kinh hãi hỏi.
“Không, là thân sinh, là BấtPhàm sinh cho ta. ”
Vương Thi Thiện cười đến phi thường rực rỡ, lại nhìn về phíamấy người còn lại đang uất khí lan tràn kia.
“Cũng chính là nói, ngươiđã sớm biết rồi. ”
Lý Dực thanh âm trầm trầm ảm đạm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hoa-nhiep-bat-pham/2327375/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.