Anh và cô trở về phòng trọ sau một đêm đi chơi công viên về muộn. Phải nói là rất vui cứ như được về kí ức tuổi thơ vậy. Chính vì thế mà anh và cô mỗi người một nhóc con đi vào phòng ngủ. Chơi cho đến khi mệt mới thôi trẻ con mà chiều theo cũng không thể nói gì được.
\-Tụi nhỏ này, anh không thể chiều hư chúng được. Chơi cho đã đời vào bây giờ thì lăn quay ra ngủ như này đây. Vài bữa nữa lại đi học cứ như thế này làm sao mà được?
\-Không phải tụi nhỏ ngủ thế này là đang tạo cơ hội cho chúng ta sao?
\-Cơ hội gì chứ? – Hạ Tiểu Mạt nghe không hiểu.
\-Chính là cái này. – Lục Khải Huy lao vào người cô.
Và rồi lại một đêm lăn lộn nữa được tiếp tục.
…
Sáng hôm sau, cô dậy sớm tính là xuống dưới nhà rồi ra ngoài tìm chỗ nào đó để mua đồ ăn sáng. Nhưng kết quả là vừa mới xuống dưới thì đã gặp phải Giang Dư Chính. Cô đã định tránh đi nhưng rốt cuộc vẫn bị Giang Dư Chính nhìn thấy liền chạy đến kéo cô lại.
\-Giang Dư Chính bỏ tay ra!!
\-Không! Anh không buông. Tiểu Mạt mình bỏ trốn đi mặc kệ những người kia.
\-Giang Dư Chính anh điên rồi, bỏ tôi ra.
Cô còn đang dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163847/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.