-Lục Khải Huy thả xuống. Để tôi ra phòng tiếp khách. – Cô giãy giụa.
Anh chẳng nói chẳng rằng bế cô thẳng về phòng. Có lẽ lúc nãy cô vô thức cự tuyệt anh khiến anh lại nổi cơn ghen vô cớ. Xem ra bình giấm ủ lâu năm như anh thật sự đã đến lúc nổ rồi. Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường êm ái. Thận trọng không chậm mà nhanh khóa cô vào trong lòng mình.
Giờ phút này khi đã có cô, anh chỉ muốn bùng nổ cảm xúc của mình vậy. Muốn được hôn cô, muốn được chạm vào cô. Nghĩ là làm anh liền nhắm trúng môi cô mà hôn.
\-ưm…
Cô định mở miệng cản anh nhưng anh đã nhanh hơn cô. Anh luồn chiếc lưỡi dài của mình vào trong khoang miệng của cô. Càn quấy từ trong ra ngoài, toàn bộ đều bị rút sạch không còn tí gì. Nụ hôn vừa điên cuồng cừa ngọt ngào làm cô đắm chìm trong nụ hôn đó mãi.
\-Mạt Mạt, cho anh. Năm năm qua không được chạm vào em đã là giới hạn của anh rồi.
A thật là! Nếu anh cứ tấn công cô như thế thì cô sẽ mềm lòng mất, nhưng không được cô không thể gục ngã được. Nhưng cái tay của cô nó lại đi ngươc lại với lí trí rõ ràng là muốn đẩy anh ra nhưng mà không thể đẩy. Không biết có phải là do thân hình của anh hay sức lực của cô yếu đi nữa.
Cô mặc kệ giờ đây cảm xúc trong cô cũng muốn bùng nổ theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163834/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.