Cô hốt hoảng gọi điện thoại về cho nhà. Rất nhanh chú Trần nghe máy.
\-Chú Trần, Mặc Phong Linh Đan hai đứa đã về đấy chưa ạ?
\-Tiểu thư, tôi tưởng cô đón hai đứa nhỏ nên chúng tôi đang đợi cô về.
\-Cảm ơn chú. Hiện tại con đang trên đường đón hai đứa nhỏ. Tụi con sẽ về ngay thôi ạ. – Cô cúp máy thật nhanh vì không muốn để cho người trong nhà phải bận tâm đến chuyện này. Thôi thì mau chóng tìm hai đứa nhỏ trước rồi sẽ tìm người đã đưa hai đứa đi.
Cô lên xe chưa kịp khởi động xe thì có số điện thoại gọi tới. Tuy là dãy số lạ nhưng cô vẫn nhận ra đó là xe của ai. Hóa ra bao năm nay cô đi anh vẫn chưa hề thay số chỉ có cô là thay đổi. Gạt chuyện đó sang một bên cô nghe máy.
\-Nếu em muốn gặp con của em thì hãy đến chỗ anh.
\-Này Lục Khải Huy tôi cảnh cáo anh. Dừng làm những hành động ngớ ngẩn này đi, hai đứa không phải là con của anh.
\-Em cứ đến đây rồi chúng ta nói chuyện. Địa chỉ anh sẽ gửi qua cho em.
Cô bực tức lái xe một mạch đến thẳng địa chỉ mà anh nhắn. Cứ ngỡ là ở đâu xa lắm nhưng không phải hóa ra lại là biệt thự trước kia anh và cô sống chung với nhau. Khi vào cổng cô thấy căn nhà này không có khác lạ so với trước kia lắm nhưng chỉ khác là không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163825/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.