Chương trước
Chương sau
Sáng sớm tại Hạ gia đã có hai đứa trẻ đi ra khỏi nhà từ sáng sớm. Đó là Mặc Phong và Linh Đan, đương nhiên chúng đã chuẩn bị từ sớm. Từ tối hôm qua đã lên luôn kế hoạch đầu tiên gọi cho dì Tịnh Tịnh để bảo với dì là nếu mẹ có gọi thì sẽ báo là đang chơi với dì Tịnh Tịnh bên Thẩm gia.

 
 
 
Thế là hai đứa nhóc tự mình đi tìm đường đến tập đoàn Lục thị. Trên đường đi với sự thông minh của hai đứa cuối cùng cũng đến được. Nhìn tòa nhà cao không thấy mái đâu, hai đứa nhóc đều biết rằng daddy của chúng không phải là nhân vật tầm thường.

 
 
\-Hai cháu à! Hai cháu là con của ai? Bố mẹ của hai cháu đâu. – Cô tiếp tân nhìn thấy Mặc phong và Linh Đan đi vào mà không có người lớn nên mới gọi lại.

 
 
\-Tụi cháu chào cô. Cô cho chúng cháu biết phòng của chú tên là Lục Khải Huy ở đâu không?

 
 
\-ách…hai cháu là con của ai? Các cháu biết đấy để gặp được chủ tịch công ty này thì phải có hẹn trước.

 
 
\-Vậy thì cô cứ báo với chú ấy là con chú đang ở dưới này.

 
 
Cô tiếp tân cạn lời nhưng nhìn kỹ thì có nét giống với chủ tịch hơn nữ ánh mắt đó lại càng giống với chủ tịch, một ánh mặt rất  kiên định không nhầm lẫn vào đâu. Thế là cô tiếp tân gọi điện lên văn phòng của thư kí Hàn.

 
 
\-Vâng, Hàn Đình xin nghe.

 
 
\-….

 
 
\-Cái gì? Tôi biết rồi xuống ngay.

 
 
Thư kí Hàn chạy vội xuống chỗ cô tiếp tân quả nhiên thấy có hai đứa trẻ một trai một gái đang ngồi đấy.

 
 
\-Thư kí Hàn anh đến rồi. Đây là hai đứa mà tôi nói với anh nói là muốn tìm chủ tịch.

 
 
\-Sao hai đứa trẻ lại biết được chủ tịch của chúng ta?

 
 
\-Chúng nó nói là chủ tịch là ba ruột của chúng.

 
 
\-WHAT????!! – Thư kí Hàn gần như là không tin vào những lời tiếp tân vừa nói.

 
 
\-Anh nhìn xem khuôn mặt của hai đứa có chút giống chủ tịch, còn cả ánh mắt của cậu nhóc kia nữa. Là ánh mắt kiên định ngoài chủ tịch ra thì không còn ai có thể có ánh mắt đấy được.

 
 
\-Cô nói cũng đúng được rồi cô về chỗ làm việc đi tôi sẽ ra chơi với chúng.

 
 
\-Anh cẩn thận đấy tụi nhỏ không phải là đứa trẻ 5 tuổi bình thường đâu.

 
 
Thư kí Hàn đến chỗ của Mặc Phong và Linh Đan. Đầu tiên thì cũng chưa thể xác định được đây có phải là con của chủ tịch hay không, hay là một người mẹ nào đó để con của mình vào đây nhằm chục lợi của chủ tịch. Đối với kẻ địch cần phải mềm mỏng.

 
 
\-Hai bạn nhỏ, chú là thư kí ở đây. Có thể cho chú biết tên hai cháu không?

 
 
\-Hạ Mặc Phong. Hạ Linh Đan.

 
 
Họ Hạ sao có vẻ trùng họ với thiếu phu nhân trước đây của chủ tịch. Nhưng không thể chắc chắn được. Vẫn là nên hỏi thêm một câu.

 
 
\-Vậy chú có thể biết tên của mẹ hai cháu được không?

 
 
\-Hạ Tiểu Mạt.

 
 
Ông trời ơi! Đây đúng là hai đứa con của thiếu phu nhân và chủ tịch rồi. Mình phải dưa hai đứa lên để chủ tịch biết mới được. hy vọng hai đứa bé này sẽ đưa bầu không khí dịu bớt một chút trong văn phòng chủ tịch.

 
 
\-Chủ tịch xem tôi mang đến món quà gì cho anh này.

 
 
Lục Khải Huy bị làm phiền đương nhiên sẽ không vui nhưng khi anh vừa quay ra thì thấy có hai đứa trẻ rất quen mắt. Là con của cô cơn sát khí trong mắt anh lập tức tan đi rồi đi đến chỗ hai đứa nhỏ.

 
 
\-Ai đưa hai đứa tới đây? Có mệt không? Vào đây ngồi đã. Thư kí Hàn mang bánh kẹo với hai cốc sữa nóng đến đây cho tôi. – Anh đưa hai đứa đến chỗ ghế sofa ngồi.

 
 
\-Có thể cho chú biết mục đích hai đứa tới đây là gì không?

 
 
\-Chúng cháu muốn tìm daddy của chúng cháu.

 
 
\-Hai bạn nhỏ chú tưởng daddy của cháu đang ở nước ngoài.

 
 
\-Không có. Mami nuôi chúng cháu từ bé cho tới bây giờ.

 
 
Tụi nhỏ nói vậy là có ý gì? Chẳng nhẽ người chồng hiện tại của cô ấy là một tên vũ phu hay sao? Anh còn mải suy nghĩ thì thư kí Hàn đã bưng hai cốc sữa cùng với một chút lên cho hai đứa nhỏ.

 
 
\-Ây dô…ây dô. Tiểu Phong Phong và Tiểu Đan Đan đây là bánh kẹo và sữa cho hai đứa. Sữa này còn nóng hai đứa mau uống đi để nguội sẽ không tốt đâu.

 
 
\-Chủ tịch anh ra đây nói chuyện với tôi một lát.

 
 
Anh cùng thư kí Hàn ra ngoài nói chuyện để cho hai đứa trẻ ngồi ăn thoải mái một lúc.

 
 
\-Chủ tịch đây là con ruột của anh đấy.

 
 
\-Dựa vào…

 
 
\-Tí nữa vào anh cứ để ý kĩ khuôn mặt của hai đứa trẻ rất giống anh, hơn nữa ánh mắt cậu bé cứ như từ anh mà ra vậy.

 
 
Nếu thư kí Hàn đã nói như vậy thì anh cũng nên kiểm tra một chút rốt cuộc là con của ai,  của anh và cô hay là….

 
 
\-Ăn no thì cũng no rồi. Bây giờ hai đứa có thể cho chú biết lí do hai đứa đến đây không?

 
 
\-Tụi cháu đến là để gặp ba ruột.

 
 
Giờ anh mới để ý đúng là ánh là ánh mặt của cậu bé rất giống với anh. Nhưng cũng chưa thể chắc chắn được.

 
 
\-ý các cháu là chú chính là ba ruột của các cháu?

 
 
\-Phải bọn cháu chính là nghi ngờ chú là ba ruột của cháu.

 
 
\-Vậy các cháu có thể dựa vào cái gì?

 
 
\-Nếu chú muốn chúng ta hãy xét nghiệm AND đi ạ.

 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.