-Ai cho ông tới đây? Ông có biết là tôi rất hận ông không? Ông hãy đi đi trước khi tôi nổi điên đừng để tôi nhìn thấy mặt của ông trong nhà này nữa.
Lần này là tai họa lớn rồi, bây giờ cô cũng không biết giải thích thế nào với ông nữa nên cũng chỉ biết xin lỗi với ông.
\-Thật sự xin lỗi bác, con không biết chuyện này sẽ xảy ra như vậy. Bây giờ anh ấy đang bất ổn con nghĩ bác vẫn là nên về để con từ từ khuyên anh ấy.
\-Không sao đâu bác hiểu mà đợi khi nào thằng bé thật sự chấp nhận ta sẽ quay lại để gặp nó.
Ông đi rồi cô ở lại cảm giác lại cứ thấy buồn buồn cứ nghĩ rằng anh sẽ rất vui nhưng kết quả lại thành ra thế này. Thức ăn trên bàn cũng đã nguội hết nhưng giờ đây cũng chẳng còn tâm trạng nào để mà ăn, cô đành lủi thủi dọn đi bỏ hết những món ăn anh thích vào thùng rác.
Dọn dẹp xong cô lại lên nhà, lúc này đây anh đang nhốt mình trong căn phòng ngủ của anh và cô. Thấy thế cô liền đi vào.
\-Khải Huy…
\-…
\-Em xin lỗi, em đã tự ý mời bố anh về đây mà không nói với anh một tiếng nào. [Hạ Tiểu Mạt ôm chầm lấy Lục Khải Huy từ phía sau.]
\-Ngốc ạ! Em không có gì phải xin lỗi hết, tại anh nên mới thế. Kì thật anh cũng đã rất muốn gặp ông ấy nhưng em cũng hiểu anh sẽ không bao giờ nói ra cả. Ngày hôm nay phỉa cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163736/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.