Như thường lệ anh và cô đã quyết định sẽ giành một ngày trong tuần về nhà ông nội ở. Vì ông nội sống một mình lại còn ở trong một ngôi nhà to nữa nên sẽ rất cô đơn. Cô thấy tình cảnh như vậy nên cũng động lòng bảo anh cứ một ngày trong tuần thì về nhà ông nội ở.
\-Ông nội, bọn con tới rồi.
\-Hai đứa đến rồi, ông nội còn đang thắc mứ là sao hai đứa về muộn vậy. Thôi vào nhà rửa tay chân đi còn ăn cơm nữa.
\-Dạ!! [Cả anh và cô đều đồng thanh đáp.]
…
\-Tiểu tử thối, con còn nhớ cuối tuần nay là ngày gì không?
\-Dạ, con nhớ. [Lục Khải Huy đương nhiên là không thể quên được dù anh có là chủ tịch đi chăng nữa thì cũng không quên được ngày này.]
\-Ông nội, Khải Huy hai người có thể nói cho con biết là ngày gì không? [Hạ Tiểu Mạt ngồi bên cạnh mà không hiểu gì.]
\-À…xin lỗi em vì đã không nói đến ngày này. Thật ra cuối tuần này là ngày giỗ của mẹ anh.
\-A…là ngày giỗ của bác gái. [Ông cụ và Lục Khải Huy đơ người ra một lúc.]
\-Ờm…cháu dâu à nên gọi là mẹ chồng mới đúng chứ nhỉ?
\-A…cháu xin lỗi. Cháu quên mất.
\-Em đó cứ tính hấp tấp vậy sao được? Cần phải anh đích thân chỉnh sửa cho em? Hửm?
\-Kệ em đi anh định bao giờ thì đi thăm mộ của mẹ.
\-Cuối tuần này anh và em đều đi tiện thể anh cũng muốn giới thiệu con dâu cho mẹ luôn.
\-Ưm…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163728/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.