Về đến nhà, Lục Khải Huy chẳng nói chẳng rằng một phát bế thẳng cô về phòng khiến những người giúp việc trong nhà cũng phải sợ vì quanh người anh tỏa ra hàn khí. Không để cô phản kháng gì anh đã khóa chặt cô dưới thân mình. Một tay anh nới lỏng cà vạt của mình ra một tay còn lại luồn ra đằng sau kéo khóa váy của cô.
\-“ Khoan…khoan đã…ưm…”
Cô lại bị anh hôn nữa nhưng không giống như mấy lần trước. Không có sự dịu dàng mà chỉ sự mạnh bạo quyết liệt, cô vung tay vung chân loạn xạ làm anh hôn cũng không xong đành phải dừng lại.
\-“ Anh bị gì vậy chứ? Anh có biết là làm như thế em sẽ đau không?” Hạ Tiểu Mạt gần như muốn khóc vì bị anh bắt nạt. Nhìn thấy cô anh lại tự trách mình.
\-“ Xin lỗi em Mạt Mạt là anh sai. Chắc vì anh ghen nên mới đánh mất lí trí mà làm tổn thương em.” Anh ôm lấy cô mà an ủi.
Nghe câu nói anh ghen cô bắt đầu nghi nghi rồi đẩy anh ra và hỏi:
\-“ Anh ghen? Ghen vì cái gì chứ?”
\-“ Thì là…Thẩm Vũ Thiên đó.” Anh hơi ngại khi nói ra những lời này.
\-“ Haha…anh ấy chỉ xem em như là em gái không hơn không kém thôi. Người ngoài có thể nhìn ra được mà sao anh lại không thể nhìn ra chứ? Hơn nữa anh ấy thích một người khác rồi. Anh không phải lo nữa nhé.”
\-“ À…ra vậy.”
\-“ Vậy…Lục chủ tịch còn câu nào muốn hỏi nữa không?” Cô đặt hai tay lên bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163705/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.